Hotline: 0973 549 00
Menu

Bạch xà khổng lồ hiện hình dọa trưởng côn an xã

Cửu Thiên Miếu tọa lạc trên một đồi đá thuộc núi Dài của huyện biên thùy Tri Tôn. Từ lúc hình thành, sự linh thiêng, huyền bí của Cửu Thiên Miếu đã được người dân xôn xao, ca tụng, cũng như vô vàn lời đồn chưa thể xác thực.

Đáng chú ý, tin đồn Trưởng Công an xã Lương Phi chính mắt thấy bạch xà khổng lồ hiện hình ở trên đồi Cửu Thiên Miếu gây không ít hoang mang cho người dân...

Huyền tích giếng tiên chữa bệnh, miếu bà ban con

Ông Lê Văn Tám (48 tuổi, ngụ ấp An Thành, xã Lương Phi, huyện Tri Tôn, An Giang), người có hơn 10 năm trông giữ Cửu Thiên Miếu (ấp An Thành, xã Lương Phi) cho biết, miếu này được Đức Bổn sư tức ông Ngô Lợi, người tạo lập đạo Tứ Ân Hiếu Nghĩa, xây dựng cùng lúc với chùa Tam Bảo ở huyện Ba Chúc (An Giang).


Cửu Thiên Miếu đơn sơ trên đồi đá (ảnh Hà Nguyễn).

Ban đầu, miếu chỉ được dựng lên từ tre trúc và lá rừng, theo thời gian và những huyền tích kỳ lạ truyền tụng, miếu được người dân sùng bái xây dựng khang trang. Ông Tám khẳng định Cửu Thiên Miếu sở hữu rất nhiều câu chuyện kỳ lạ.

Khung cảnh xung quanh Cửu Thiên Miếu rất kỳ bí. Miếu trơ trọi trên đồi đá tảng, mùa khô cây cối trơ cành lộ ra chi chít những tổ ong mặt quỷ hung tợn. Tuy nhiên, người dân cho biết, trong khu vực chưa bao giờ xảy ra chuyện ong chích người, dù loại ong này nổi tiếng cực độc.

Ông Tám chia sẻ: “Cửu Thiên Miếu thờ Cửu Thiên Huyền nữ, là bà tiên ở tầng thứ chín rất huyền diệu. Xưa, bà rất linh và hay trách quở trẻ con lên miếu quấy phá nhưng bây giờ đỡ nhiều rồi. Bây giờ, người ta chủ yếu lên đây xin con và xin trúng số, số đề”. Nói xong, ông Tám chỉ đường cho PV sang nơi có giếng tiên mà người dân thường đến lấy nước uống để trị bệnh.


Một trong số 9 giếng tiên tại Cửu Thiên Miếu (ảnh Hà Nguyễn).

Theo quan sát của PV, giếng tiên chỉ là những ô nước lớn hơn bàn chân người một chút. Trên khu đá cạnh Cửu Thiên Miếu, PV ghi nhận có chín giếng tiên nhưng chỉ một số là còn nước, số khác đã khô cạn. Giếng còn nước thì màu nước đen kịt, không thể uống được. Vậy mà, bà Nguyễn Thị H. (64 tuổi, ngụ ấp An Thành, xã Lương Phi) sống dưới chân đồi Cửu Thiên Miếu khẳng định: “Nước giếng tiên đó quý lắm, nhiều khách hành hương đi xe đến đây để múc nước về dùng cho khỏi bệnh, ai hiếm muộn thì sẽ sớm có con trai”.

Để thêm bằng chứng, bà H. kể: “Gia đình tôi mới về đây sinh sống hơn tám năm nhưng đã chứng kiến nhiều việc kỳ lạ. Mấy năm trước, một người đàn ông chở theo vợ con đến miếu để tạ ơn đã kể lại cho tôi nghe chuyện của anh ta. Số là, lúc còn nhỏ, anh này được mẹ chở lên miếu vài lần để thắp hương. Bẵng đi khoảng mười mấy năm, anh này lớn lên lấy vợ nhưng chẳng may bệnh nặng, nghe nói là ung thư.

Anh ta buồn bã lấy xe chạy lung tung rồi chạy đến Cửu Thiên Miếu lúc nào không hay. Anh ta ra giếng tiên rửa mặt thì thấy tinh thần sảng khoái. Chợt nghĩ lấy nước giếng về uống cầu may, không ngờ, anh này khỏi bệnh, vợ sinh được thằng con trai kháu khỉnh. Vừa rồi, vợ chồng, con cái lên đây để tạ ơn”.

Bạch xà hiện hình dọa Trưởng Công an xã?

Người dân ở xã Lương Phi còn truyền tai nhau Cửu Thiên Huyền nữ sẽ độ trì cho người muộn con, nhưng người đó phải có tấm lòng nhân hậu và thành tâm tin tưởng vào sự nhiệm màu của trời đất. Bà H. khẳng định: “Hễ thấy cặp vợ chồng nào mà dẫn một đứa nhỏ đến miếu cúng bái là biết ngay họ từng đến đây cầu con. Ngoài cầu con, nhiều người còn cầu làm ăn thuận lợi, cầu trúng số. Vừa rồi có người đến cúng heo quay trả lễ, không biết có phải trúng số không”.


Cổng Cửu Thiên Miếu dưới chân đồi đá (ảnh Hà Nguyễn).

Những câu chuyện mang màu sắc kỳ bí vẫn chưa dừng lại ở việc chữa bệnh, cầu con mà còn ly kỳ hơn, khi có tin đồn chính Trưởng Công an xã Lương Phi đã chạm trán bạch xà khổng lồ trên đỉnh đồi, nơi có Cửu Thiên Miếu tọa lạc.

Câu chuyện Trưởng Công an xã Lương Phi chạm trán bạch xà khổng lồ được bà H. kể lại tỉ mỉ với PV báo ĐS&PL. “Chính miệng Trưởng Công an xã Lương Phi kể cho chúng tôi nghe chuyện ông thấy bạch xà trên Cửu Thiên Miếu. Ông ta kể rằng, ông lên miếu kiểm tra an ninh trật tự cũng như phòng chống cháy rừng như mọi lần.

Ông đi cùng với một số công an viên khác nữa, tất cả họ đều nhìn thấy bạch xà nằm dưới tảng đá xung quanh có tre bao bọc. Ban đầu họ chỉ thấy một con rắn trắng nhỏ nhưng không biết tại sao càng nhìn nó lại càng lớn lên. Thấy chuyện lạ, họ sợ hãi, bỏ chạy xuống chân đồi. Định thần lại, họ trở lên đỉnh đồi thì không thấy bạch xà đâu nữa”, bà H. thuật lại.

Ngoài nguồn tin về bạch xà khổng lồ, bà H. cho biết: “Tôi còn nghe người dân sống lâu năm ở gần Cửu Thiên Miếu kể lại, hơn chục năm trước, ban đêm không ai dám đi ngang con đường dưới chân đồi. Họ kháo nhau, vào sáng tinh mơ thường thấy những dấu chân rất to in trên nền đất, chắc phải là ông Hổ lớn lắm mới để lại dấu chân to như thế. Thường những ai ăn ở ác nhơn sẽ bị dọa bằng những con ác thú khổng lồ, nên người dân ở đây rất cẩn trọng lời ăn tiếng nói”.

Chị Nguyễn Thị B. (32 tuổi, ngụ ấp An Thành, xã Lương Phi) kể thêm: “Hai năm trước, một tài xế chở xe đá ngang đây giữa trưa nắng đã bị lật nhào một cách kỳ lạ. Sau tai nạn, người tài xế này kể lại, anh ta chạy xe đến khu vực dưới chân đồi Cửu Thiên Miếu đúng 12h trưa. Đường rất vắng, tài xế chạy xe rất thong dong thì bỗng nhiên thấy ba người con gái chặn trước đầu xe”.

“Hễ tài xế cố lách xe sang trái thì họ xuất hiện bên trái, khi lách sang phải thì họ lại xuất hiện bên phải. Bởi vậy, người dân hai bên đường thấy xe tải cứ vòng vèo lung tung rồi lật nhào. Thế nhưng, người tài xế này không bị trầy xước gì hết, ai cũng kinh ngạc”, chị B. hào hứng kể lại.

Người dân xã Lương Phi còn biết bao câu chuyện ly kỳ xung quanh ngôi miếu cổ xấp xỉ trăm tuổi. Tuy nhiên, đằng sau những câu chuyện ấy cũng có vô số mục đích không tốt, làm mất an ninh trật tự địa phương.

Đem những hoài nghi vừa thu nhặt được từ người dân, PV đã liên hệ với Trưởng Công an xã Lương Phi (huyện Tri Tôn, An Giang) để xác thực thông tin, ông này cho biết: “Đúng là tôi có phát hiện một con rắn, nhỏ thôi nhưng không phải màu trắng. Chắc người dân nghe nhầm rồi đồn thổi thêm. Chuyện một nói mười vốn cũng không lạ gì, vả lại, bạch xà ở vùng Thất Sơn cũng không thuộc dạng hiếm, chỉ là lớn hay nhỏ thôi”.

Tất cả chỉ là tin đồn

Ông Phạm Minh Hải, Chủ tịch UBND xã Lương Phi cho biết: “Ban tế tự của Cửu Thiên Miếu hoạt động rất tích cực. Mỗi khi tổ chức cúng bái, lễ hội, họ đều xin phép địa phương. Tuy nhiên, chính quyền địa phương không phân công ông Từ trông coi miếu mà do người dân tự tín ngưỡng rồi ông này dành thời gian chăm sóc, nhang khói.

Những thông tin mà người dân đồn thổi đều là mê tín, không hề có thật. Những năm trước, đúng là có hiện tượng một số người dân đến miếu thắp nhang cúng vái khá đông nên chúng tôi phải cắt cử lực lượng để giải tán. Sau lần đó, địa phương chú ý nhiều hơn đến việc ngăn chặn các thông tin mê tín lan truyền trong nhân dân và thường xuyên cắt cử lực lượng để bảo vệ miếu. Vì miếu nằm trong địa điểm nhạy cảm trong công tác quản lý phòng chống cháy rừng”.

NGỌC LÀI - HÀ NGUYỄN

Sưu tầm những tác phẩm khiêu dâm cổ : thú vui thời thượng

Quan điểm ngày càng cởi mở ở nhiều nước đối với chủ đề tình dục có thể đã thúc đẩy sự quan tâm đến nghệ thuật khiêu dâm và việc sưu tầm các tác phẩm nghệ thuật khiêu dâm cổ đã trở thành thú vui thời thượng. 


Tranh shunga của Nhật. Hình ảnh này bị coi là rất khiêu dâm khi nó được Kitagawa Utamaro sáng tác vào năm 1788. (Hãng Uragami Sokyu-do)

Vợ góa của một chủ ngân hàng, Bà Naomi Wilzig, nay đã 80 tuổi, sống gần bãi biển Miami, Florida đã tích tụ được hơn 4.000 tác phẩm với chủ đề tình dục từ 300 năm trước Công nguyên cho đến thời nay.

Bức tranh đầu tiên về nghệ thuật tình ái của Naomi Wilzig đến với bà khoảng hai thập niên trước, khi người con muốn bà tìm giúp tranh giao hợp suồng sã để trang trí cho ngôi nhà mới thông qua các mối quen biết buôn bán đồ cổ.

“Mới đầu họ nói là không có vì khi đó tôi đã gần 60 tuổi và họ không nghĩ rằng một phụ nữ lại sưu tầm loại nghệ thuật ấy,” Wilzig nói. Bà là một nhà sưu tập đồ cổ nhiệt huyết.

“Nhưng tôi vẫn cứ tiếp tục quay lại. Tôi đã tìm được các tranh cho con tôi và tôi cũng phát hiện được thế giới đẹp đẽ ít được biết đến này, nó cho biết về lịch sử loài người.”

Bộ sưu tập của bà, trong đó có cả các tượng yêu đương của Châu Phi, một cái giường gỗ có bốn cọc mắc rèm được khảm cảnh Kama Sutra, tức các kiểu ái ân Ấn Độ và khắc họa bởi họa sĩ Rembrandt, hiện được trưng bày ở Bảo tàng Nghệ thuật Gợi tình Thế giới do bà sáng lập năm 2005 ở bãi biển Miami, Florida, gần nhà bà.

Ở đó cũng trưng bày các cuốn sách gối đầu giường của Trung Quốc. Đó là những cuốn cẩm nang tình dục có hình vẽ mô tả tỉ mỉ, đôi khi được làm quà tặng cho các cô dâu để 'phòng thân' trong đêm tân hôn.


Tượng sứ, gái điếm hạng sang. Tượng nhỏ Trung Quốc này được làm từ khoảng 1920 đến 1930.

Thị trường cũng đã thay đổi nhiều, bà nói. “Khi tôi bắt đầu sưu tầm, ta không bao giờ thấy một hình khỏa thân ở phiên chợ đồ cổ. Nhưng ngày nay thì cởi mở hơn trước.”

Tránh đi vào cụ thể, bà Wilzig nói rằng bộ sưu tập của bà “là vô giá". "Phần lớn các vật trưng bày là duy nhất thuộc thể loại đó và không gì thay thế được. Nghệ thuật này không ngừng tăng giá trị,” bà nói.

Quan điểm ngày càng cởi mở ở nhiều nước đối với chủ đề tình dục có thể đã thúc đẩy sự quan tâm đến nghệ thuật khiêu dâm.

Thành công bất ngờ của các ấn bản cuốn sách Năm Mươi Bóng Dáng của Grey đầy tính nhục dục, khiêu dâm diễn ra vào lúc các nhà bán đấu giá đua nhau tung ra các tác phẩm hiếm có và độc nhất, được đón mua với giá hàng trăm nghìn đô la.

Tuy nhiên, có những lựa chọn cho những nhà sưu tập mới với số vốn nhỏ. Một thí dụ là thể loại tranh shunga của Nhật Bản. Đó là những hình ảnh khiêu dâm thường được làm ra từ các bản in khắc gỗ với giá chỉ khoảng 500 đô la.

Những nhà sưu tầm là ai và nhu cầu ra sao?

Tác phẩm văn học khiêu dâm cổ được bán với giá cao.

Một trong những tác phẩm nổi tiếng nhất của hầu tước Sade, một người trụy lạc Pháp ở thế kỷ 18 mà văn tả rành mạch về cách hành dục thường đi kèm với bạo lực, được bán đấu giá năm 2014 ở hãng Christie, London với giá 86.500 bảng (134.801 đô la Mỹ).

Cuốn "La Nouvelle Justine" chỉ là một trong những cuốn sách được rao bán tại buổi đấu giá có tên gọi là Nét Nổi Bật Nhất ở Tủ Sách Khiêu Dâm Của Tony Fekete. Xuất phát từ tên của hầu tước Sade mà sinh ra danh từ “ác dâm".


Quay đầu. Lần xuất bản đầu tiên của Trò chơi búp bê tình dục, được coi là mốc giới của siêu thực và gồm có 15 bức ảnh được tô mầu bằng tay.

“Những người sưu tầm trong lĩnh vực này đều biết rõ là các cuốn sách này là cực kỳ hiếm. Có một số ít các cuốn sách của Fekete được rao bán thậm chí còn không có mặt trong Thư Viện Anh Quốc hoặc trong Thư Viện Quốc Gia Pháp, nơi này chỉ chứa các sách thông thường,” Sven Becker nói. Ông là chuyên gia về sách và các bản viết tay tại hãng Christie ở London.

Các nhà sưu tầm từ Châu Âu và Châu Mỹ tỏ ý quan tâm nhiều nhất.

Trong khi đó, ở Nhật Bản, xã hội mang tính thủ cựu hướng ngoại ở nước này đang trở nên ngày càng quan tâm đến shunga, nghĩa là “tranh mùa xuân”.

“Các phụ nữ trẻ rất quan tâm đến shunga. Họ thích xem tranh này và viết nhiều về chúng. Nữ sinh quan tâm nhiều hơn là nam sinh,” Mitsuru Uragami nói. Ông là chủ hãng buôn đồ cổ Uragami Sokyu-do ở Tokyo và là nhà sưu tập nổi tiếng về shunga.

“Ở triều đại Edo, khi mà tranh shunga được làm ra thì người ta nghĩ về tình dục một cách độ lượng và vô tư hơn. Có lẽ sau đó người Nhật cảm thấy hổ thẹn với nghệ thuật như thế. Nhưng bây giờ ý nghĩ của họ đã đang thay đổi rồi,” ông nói.

Uragami nói ông đã chi khoảng 1,5 triệu USD để tạo nên bộ sưu tập cá nhân gồm khoảng 1.000 tranh sunga, trong đó nhiều tranh đã có mặt tại triển lãm Sotheby’s ở Hong Kong năm 2013.


Sau bức màn che. Một bức tranh kính vẽ mặt trái từ thế kỷ 18. (Bộ sưu tập Bertholet Amsterdam)

Đối với Uragami, người cho Bảo Tàng Anh ở London mướn các tác phẩm để trưng bày ở các cuộc triển lãm năm 2013 đến 2014, thì việc trao đổi là cốt yếu.

“Tranh ảnh khiêu dâm là cái gì đó để xem một mình nhưng ở triều đại Edo (1603 đến 1868) người ta rủ nhau đi xem shunga, trao đổi, tranh luận và chia sẻ thú vui xem tranh,” Uragami nói. “Tôi cũng có thú vui xem những người khác phát hiện và thưởng thức shunga.”

Ferry Bertholet, một nghệ sĩ, một tác giả và nhà sưu tập tác phẩm nghệ thuật khiêu dâm Trung Quốc, là người đầu tiên say mê cách đây khoảng 40 năm khi ông học về nghệ thuật tại Amsterdam và bắt gặp một tranh minh họa của một bộ sưu tập tranh khiêu dâm cuối thế kỷ 17 mang tên Khu Vườn Vui Thú.

“Nó truyền cảm hứng cho chính các tranh của tôi vì mầu sắc rất rực rỡ và tác phẩm mang tính trang trí cao, rất tinh tế trong bố cục,” ông nói. Hiện nay bộ sưu tập của ông gồm các album, tranh cuộn, đồ ngà voi, đồ sứ, đồ đồng và đồ gốm.

Khi không cho các bảo tàng danh tiếng thuê thì các tác phẩm trong bộ sưu tập chừng 400-500 món đồ của ông được gìn giữ ở phòng kho bảo quản được trang bị an ninh chắc chắn, có gắn camera theo dõi liên tục 24/24 giờ ở gần nhà ông tại Hà Lan.

Những tên tuổi nổi tiếng thường được tìm mua với giá cao nhất, Becker ở hãng Christie nói. Những tác phẩm của hầu tước Sade hoặc Hans Bellmer (một nghệ sĩ người Đức theo trường phái siêu thực) được săn tìm rất nhiều, ông nói.

“Người ta cũng tập trung tìm kiếm hàng độc,” ông nói. “Thí dụ những người sưu tầm thực sự khao khát tìm các cuốn sách ban đầu chỉ là một bản in bình thường, nhưng được một nghệ sỹ trang trí cho đẹp đẽ lên. Các cuốn sách có kèm bản gốc các tác phẩm nghệ thuật có khi bán được gấp mười lần giá dự kiến.”


Thế đứng mời gọi. Một tập hợp bằng ngà từ cuối triều nhà Minh ở Trung Quốc

Những cuốn sách có bút tích của tác giả hoặc nghệ sĩ, hoặc lấy từ một bộ sưu tập quan trọng cũng được người mua đặt giá cao đặc biệt. “Nếu một cuốn sách có nguồn gốc tốt và có lịch sử thú vị đi kèm thì không lạ gì khi giá của nó tăng gấp đôi sau mỗi thập kỷ,” Becker nói.

Trong tương lai, các nhà sưu tập tiếp tục coi trọng tính độc nhất vô nhị của của tác phẩm, theo đánh giá của Becker.

Đối với tranh shunga của Nhật thì đáng chú ý là chỉ ít các tài năng bậc thầy trong lĩnh vực này, gồm Katsushika Hokusai, Kitagawa Utamaro, Katsukawa Shunsho, Suzuki Harunobu và Keisai Eisen, theo lời Uragami.

“Người ta cho rằng Hokusai là một họa sĩ phong cảnh nhưng ông cũng rất giỏi về tranh shunga. Shunga của ông rất năng động, bố cục đẹp, quyến rũ,” ông nói.

Địa chỉ tốt nhất để tìm tranh shunga Nhật Bản là các nhà buôn chuyên về ukiyp-e (tranh in bằng bản in gỗ), Uragami nói.

“Nếu ta chọn được các tác phẩm thực chất còn ở tình trạng tốt thì sẽ có lãi,” Uragami nói. “Nhưng sự quan trọng không chỉ ở tên của nghệ sĩ và ở giá trị, mà còn ở cả cảm nhận của ta nữa.”

Nói về các cuốn sách khiêu dâm cổ điển, một số cuốn là hiếm đến mức kể cả những cuốn bị hư hỏng vẫn có giá cao, Becker nói. “Trong lĩnh vực khiêu dâm thường chỉ còn vài bản sao tồn tại. Trong nhiều trường hợp các tác giả và hãng xuất bản bị tù hoặc bị phạt và các cuốn sách bị tiêu hủy.”

Thí dụ, mặc dù có hư hỏng ở một số trang, một cuốn tiểu thuyết khiêu dâm nổi tiếng của Anh có kèm tranh minh họa xuất bản thế kỷ 19 tên là Fanny Hill của John Cleland đã được bán 2.500 bảng (3.913 đô la Mỹ) bởi hãng Christie tháng 11/2014 ở London. Theo Christie có lẽ cuốn sách này là cuốn duy nhất còn lại của đợt xuất bản đó.

Điều quan trọng là phải đề phòng hàng giả mạo. Hàng khiêu dâm thường xuất bản lén lút với thông tin sai lệch. “Một cuốn sách được cho là xuất bản ở Paris năm 1875 có thể thực tế là xuất bản ở Amsterdam năm 1803,” Becker nói.

Điều này dẫn đến rất nhiều việc sao chụp bất hợp pháp bởi vì, như ta biết, những nhà xuất bản hợp pháp và tác giả không muốn lâm vào tình trạng có thể bị khởi tố.

“Do vậy, trong lĩnh vực này đôi khi sẽ rất khó để biết ta đang chọn xem cái gì,” Becker nói. “Nếu ta không chắc chắn thì ta nên hỏi nhà buôn sách hoặc chuyên gia đấu giá, tuy các chuyên gia trong lĩnh vực này không nhiều."


Bộ sách tình dục, xuất bản lần đầu La Nouvelle Justine của hầu tước Sade mới đây bán được với giá £86.500 ($134.801). (Christie's Images Ltd)

Trong một vài thể loại nghệ thuật tình dục, những người sưu tầm đầy đam mê đang ganh đua tìm một vài tạo tác đặc biệt hiếm còn sót lại sau các cuộc tàn phá, tiêu hủy qua nhiều thế kỷ, bị hủy bỏ hoặc do hành động của giới chức, hoặc do những người thừa kế.

Do vậy, nếu ta có linh cảm rằng quyển sách đầy bụi bậm thuộc tủ sách của ông trẻ có thể là một thứ hiếm hoi thì điều mang ý nghĩa then chốt ở đây sẽ là việc phải đi tìm lời khuyên của chuyên gia. Ta có thể được hoặc mất hàng nghìn đô la qua việc này.

Tuy nhiên, đối với những người mới sưu tầm thì cơ hội để tìm thấy một món “hàng ngủ” hoặc một tác phẩm hiếm hoi mà người bán không biết hết giá trị của nó trong thời nay là rất khó xẩy ra, đặc biệt trong thế giới nghệ thuật khiêu dâm Trung Quốc. Trong thời đại internet, ngay cả những nhà buôn ở vùng xa xôi cũng có thể kiểm tra giá trị kho hàng của họ, Bertholet nói.

“Nếu nó là một tác phẩm tốt thì ta phải cố đấu tranh cho nó,” ông nói. “Kiểu sưu tầm lãng mạn, ngẫu nhiên mà tôi từng được biết đến trong thế kỷ 20 thì nay không còn có thể xẩy ra được nữa.”

Tuy nhiên, Uragami chỉ ra rằng tranh shunga của Nhật là con đường tiềm tàng thú vị đối với người sưu tầm mới. “Nhiều người không đụng đến shunga nên ta còn có thể tìm thấy các tranh đẹp mà lại rẻ.”