Hotline: 0973 549 00
Menu

Vì muốn có tiền mua nhà vợ tôi ngoại tình với sếp

Khi nghe cô ấy nói, bỗng tôi ôm chầm lấy cô ấy mà khóc to. Trong chuyện này tôi nên trách ai, trách cô ấy hay trách chính bản thân mình? Chính tôi mới là kẻ khiến em phải đau khổ. Tôi có nên tha thứ cho người vợ đã phản bội mình không?

Vợ chồng tôi sống với nhau tính đến nay cũng đã được 5 năm, có với nhau một cậu con trai kháu khỉnh. Chúng tôi cùng nhau lớn lên ở một vùng quê nghèo, cũng có thể coi là thanh mai trúc mã. Tôi hơn vợ mình 3 tuổi, thế rồi sau này duyên phận đưa chúng tôi đến với nhau, từ tình bạn chuyển thành tình yêu và kết thúc bằng một đám cưới hạnh phúc.

5 năm trước khi vợ tôi mới tốt nghiệp đại học, chúng tôi tính sẽ xin vào một công ty, làm chung công ty sẽ có nhiều thời gian dành cho nhau hơn. Vì thế tôi quyết tâm bỏ công việc đang làm để cùng cô ấy làm đơn ứng tuyển vào công ty điện tử. May mắn thay chúng tôi cùng trúng tuyển và kể từ đó hai chúng tôi như hình với bóng.

Sự thật đau đớn về người vợ chung thủy

Vợ tôi là người phụ nữ xinh đẹp, hiền dịu, nết na, sống đúng chừng mực. Kể từ ngày kết hôn cô ấy luôn sống đúng đạo làm vợ, chuyện trong nhà một tay cô ấy lo liệu, ngay cả trong công việc cô ấy cũng không hề tỏ ra thua kém tôi.

Đặc biệt cô ấy là người phụ nữ biết lắng nghe, biết chia sẻ, quan tâm, chăm sóc chồng con hết mực. Suốt 5 năm chung sống, làm việc gì cô ấy cũng nghĩ đến chồng con trước, có khi nào cô ấy nghĩ cho bản thân mình đâu.

Thế nhưng dù cố gắng đến đâu thì cuộc sống của vợ chồng tôi cũng vẫn rất khó khăn. Bởi xuất phát điểm của vợ chồng tôi là hai bàn tay trắng, không nhà cửa, không lắm tiền nhiều của, không ô to dù lớn, bố mẹ đều là những người nông dân chân chất thật thà nên 5 năm qua cả gia đình tôi 3 người vẫn phải sống chật vật trong căn nhà thuê vẻn vẹn 25m. Vì biết cuộc sống trên phố thị rất khó khăn nên vợ chồng tôi không dám sống hoang phí, chi tiêu rất tiết kiệm cũng chỉ mong mỗi năm để ra được chút tiền. Vậy mà 5 năm làm việc cật lực, ăn tiêu dè dụm cả hai vợ chồng cũng chỉ bỏ ra được 200 triệu. Số tiền này chẳng thấm vào đâu, chỉ một vài trận ốm là hết, nghĩ gì đến việc mua nhà.

Ngày nào tôi cũng nghĩ phải làm thế nào để kiếm tiền, nhưng nghĩ đến nát óc tôi cũng chẳng thể nghĩ nổi cách nào. Nhiều đêm hai vợ chồng nằm với nhau mà chỉ biết an ủi, vỗ về nhau. Nhưng dù cuộc sống có nghèo khó đến đâu tôi cũng không bao giờ tin nổi vợ mình lại đi ngoại tình.

Vì muốn cố tiền mua nhà vợ tôi ngoại tình với sếp

Niềm tin yêu, sự tin tưởng tôi dành cho cô ấy suốt bao năm qua bỗng sụp đổ trong chốc lát khi chính mắt tôi trông thấy vợ mình ôm eo một người đàn ông khác rồi từ từ bước ra từ khách sạn. Người đàn ông đó chính là sếp tôi, chính ông ấy là người đã dựng lên màn kịch này. Giá như cô ấy và ông ta chỉ đi song song bên nhau có lẽ tôi sẽ miễn cưỡng chấp nhận tin rằng tất cả chỉ là hiểu nhầm, cô ấy đến đó cùng ông ta là vì công việc. Nhưng hình ảnh hai người tình tứ, ôm ấp nhau lại hiện ra quá rõ trước mắt tôi, làm sao tôi có thể dối mình, dối lòng.

7h tối khi tôi đang ngồi chờ cơm vợ thì sếp tôi gọi điện nói 8h tối tôi đến địa chỉ đó để lấy hồ sơ. Ai ngờ tất cả chỉ là màn kịch, thứ ông ta muốn cho tôi xem là sự thật về người vợ chung thủy của tôi.

Lúc đó đầu óc tôi quay cuồng, trời đất tối sầm lại, tôi toan định xông thẳng đến đó, nhưng chợt nghĩ lại đến đó rồi tôi sẽ làm gì, đánh đấm, hay chém giết… tôi không làm được. Tôi chạy thẳng về nhà, chốt cửa phòng lại ôm cậu con trai bé bỏng vào lòng nước mắt dàn giụa.

Từ trước đến nay chưa bao giờ tôi khóc, dù cuộc sống có khó khăn đến mấy cũng không thể khiến tôi gục ngã. Vậy mà trong chốc lát tôi thấy mọi thứ xung quanh mình sụp đổ.

Khi vợ tôi về đến nhà, vẫn nụ cười thường ngày, vẫn tiếng nói thân thương ấy mà ngày hôm nay tôi thấy xa lạ, chán ghét và căm giận. Tôi lao ra khỏi phòng nắm chặt lấy tay vợ, ghì sát cô ấy vào tường mà hét lên “Cô vừa đi đâu về, cô ở đâu, ngủ với ai. Mọi chuyện bắt đầu từ khi nào, sao cô lừa dối tôi…? cô nói đi…”. Ngay lúc ấy vợ tôi ngã khuỵu xuống chân tôi, đôi môi run lên, nước mắt lăn dài trên má, cô ấy vừa khóc vừa van xin tôi tha thứ.

Sau khi bình tĩnh cô ấy kể hết mọi chuyện. Cô ấy nói “Em muốn vợ chồng mình được sống sung sướng hơn, nhưng cứ như thế này thì cả đời mình cũng không thể mua nổi nhà. Em thương anh, cũng không biết nên làm thế nào để kiếm được tiền. Hôm đó, sếp nói với em chỉ cần em chấp nhận 1 lần với sếp, ông ấy sẽ giúp anh thăng chức, tăng lương, và còn cho vợ chồng mình một khoản tiền đủ để mua 1 căn chung cư nhỏ. Ban đầu em sợ và nhất quyết không đồng ý, nhưng cứ nghĩ đến những đêm anh thao thức suy nghĩ em mới quyết định đồng ý với ông ta… Em biết mình sai rồi, em không nên làm vậy…”.

Ngoại tình với sếp chỉ vì… thương chồng!

Nhưng chúng tôi khác với những cặp đôi công nhân khác chỉ thích sống thử, dăm bữa nửa tháng lại chia tay.Có thể chẳng ai tin những lời mà tôi sắp nói vì họ sẽ nghĩ là tôi ngụy biện, nhưng thực sự tôi ngoại tình với sếp chỉ vì tôi yêu chồng tôi!

Tôi lấy anh khi cả hai đúng cảnh “khố rách áo ôm” chả có gì ngoài cái nghèo và tình yêu dành cho nhau. Hai vợ chồng sinh ra ở một vùng quê nghèo, học xong cấp ba là cả một sự cố gắng từ hai phía gia đình. Sau khi tốt nghiệp chúng tôi cùng đi làm công nhân ở miền nam, quen nhau vì cùng làm ở một phân xưởng. Tình yêu của công nhân thì đơn giản lắm, thấy thích, thấy đồng cảm là dọn về ở chung, coi như vợ chồng.

Nhưng chúng tôi khác với những cặp đôi công nhân khác chỉ thích sống thử, dăm bữa nửa tháng lại chia tay. Sau khi sống cùng nhau một thời gian chúng tôi thấy ổn nên về nhà ra mắt hai bên và cưới xin chính thức đàng hoàng.

Ngoại tình vì...thương chồng.

Cưới xong, chúng tôi thống nhất với nhau là sẽ kế hoạch hai năm để tiết kiệm tiền nuôi con rồi mới sinh, vì hơn ai hết chúng tôi thấu cái cảnh những cặp vợ chồng công nhân không nuôi nổi con phải đem cho rồi đủ thứ éo le khác vì nghèo.

Thống nhất vậy và tôi có ý định chuyển phân xưởng khác vì lương cao hơn một chút và thời gian làm thì vẫn vậy, ngoài ra tôi vẫn có thể làm thêm bên ngoài để kiếm thêm thu nhập, chồng tôi đồng ý và cũng vừa làm vừa đi học đại học tại chức để có mảnh bằng trong tay, anh ấy là người sáng dạ và có chí, chỉ tội cái nghèo nên không thể tiếp tục con đường học hành thôi!

Tôi sang phân xưởng này làm việc bỗng chốc lọt vào mắt xanh của tay quản lý. Ông ta cũng có vợ con gia đình đuề huề rồi, trước cũng từ công nhân, sau rồi có kinh nghiệm nên được tiến cử lên chức dần dần. Tôi không phải quá xinh xắn nhưng ai cũng nhận xét tôi là người có duyên ngầm, có cái mặt dễ gây thiện cảm và giọng nói mượt mà, chính chồng tôi cũng nói anh chết mê cái giọng nói và khuôn mặt phúc hậu của tôi.

Sếp tôi rủ tôi đi café ngoài giờ ngay sau khi tôi làm bên đó 3 ngày, tôi hiểu ông muốn gì ở tôi. Vì ở khu công nghiệp, những chuyện như vậy xảy ra hàng ngày và ai cũng coi nó là điều bình thường, thậm chí nhiều chị em công nhân còn muốn sếp để ý đến mình để cặp bồ vì được đủ thứ: Tình, tiền, công việc nhẹ nhàng, lại được chiều…

Tôi đi với sếp chỉ vì lịch sự và ngại từ chối, vì tôi biết nếu tôi từ chối thì cái giá phải trả sẽ là thế nào? Ở phân xưởng này ai mà không biết ông ta là người thế nào? Vậy nên tôi và sếp đến một quán café võng nói chuyện. Quanh đi quẩn lại thì sếp nói là sếp biết tôi có chồng rồi, sếp cũng có gia đình rồi, ai cũng có cái cần giữ cả nên sếp thích những người như tôi.

Tôi nói muốn có thời gian để suy nghĩ, ông ta cho tôi ba ngày để nghĩ. Thú thực lúc đó tôi đã có suy nghĩ rồi, tôi nghĩ đến tương lai của chồng, của tôi, của cả hai chúng tôi. Đây thực sự là một nơi an toàn để tôi có cơ hội thay đổi cuộc sống của gia đình mình, tôi có những cái cần giữ và ông ta cũng thế, tôi thực sự cũng chẳng mất gì…cuộc sống đừng nói là băng hoại đạo đức này nọ, đầy người đức cao vọng trọng còn ngoại tình ầm ầm, người mẫu nghệ sỹ vẫn lên báo khoe chuyện cặp bồ như thường có sao đâu.

Tôi gặp ông ta và nói muốn xin chồng chồng vào làm chân quản lý ca, sếp đồng ý và nói không thành vấn đề, tôi thấy vui vì mối quan hệ của mình lại có thể giúp cho chồng tôi thăng tiến, đơn giản như thế thì có gì mà không thỏa thuận?

Khu trọ tôi đầy cô còn phải đi làm gái đứng đường để kiếm tiền, không phải ai cũng được sếp để ý như tôi. Và chúng tôi dựa trên sự thỏa thuận chứ không phải cưỡng ép gì, cũng chẳng phải là yêu thương quá, người tôi yêu thương và mong muốn mọi thứ tốt đẹp vẫn là chồng tôi, tôi có thể làm tất cả vì anh ấy, vì thế tôi chẳng thấy có gì ân hận khi cặp bồ với sếp cả!

Ai nói thế nào, ai nghĩ thế nào là việc của họ, họ chẳng sống cho chúng tôi để mà hiểu khi mà cơm áo gạo tiền luôn là gánh nặng, khi mà có lúc đói đến lúc mì tôm còn chẳng có mà ăn, chỉ nhìn nhau với cái bụng sôi sung sục và đi rửa bát thuê để kiếm bát phở vào những ngày cuối tháng chưa có lương thì mới hiểu, cái nghèo nó khiến con người ta thảm hại đến mức nào?

Dù sao trong chuyện này tôi cũng có kế hoạch riêng rồi, khi nào chồng tôi học xong, xin được việc tốt hơn thì tôi sẽ chấm dứt mối quan hệ với sếp và tìm việc mới, tất cả mọi việc sẽ lại làm lại từ đầu, thực lòng nghĩ đến chuyện chồng tôi có thể yên tâm học hành và thành công hơn, tôi chẳng thấy chuyện mình đổi tình với sếp là chuyện gì đáng xấu hổ!

Cam chịu cho vợ ngoại tình vì… quá nghèo

Vợ chồng tôi lấy nhau tới giờ đã hơn chục năm nhưng tôi chưa thấy một ngày nào hạnh phúc vì kinh tế của hai vợ chồng quá eo hẹp, nhất là khi chúng tôi sinh con xong. 


Trước đây, cũng giống như anh, khi yêu chúng tôi cũng chỉ biết yêu chứ không tính toán hơn thiệt gì. Ngày sinh viên, tình yêu thường mơ mộng nên chỉ làm theo trái tim chứ không dùng cái đầu để nghĩ. Vợ tôi là người có nhan sắc nên tôi mê lắm. Chính vì mê nên tôi cũng không nghĩ được rằng quê quán xa nhau, cả hai gia đình lại nghèo, tôi và vợ thân cô thế cô trên thành phố lấy nhau sẽ rất khổ. Lúc đó, chúng tôi chỉ mê mải chạy theo tiếng gọi ái tình thôi.

Yêu nhau được hơn một năm thì chúng tôi dọn về ở cùng nhau. Thực ra lúc đó tính toán như vậy vừa là để được gần nhau, vừa là tiết kiệm chi phí sinh hoạt. Về sống cùng nhau, tiền bạc không có chúng tôi bắt đầu nảy sinh mâu thuẫn. Cuộc sống không có tiền quả thật khó khăn vô cùng. Cãi nhau mãi khiến tình yêu cũng chẳng còn nữa. Quá chán nhau, chúng tôi cũng quyết định chia tay. Nhưng đúng vào lúc đó thì cô ấy có bầu.

Đau khổ là ở chỗ cô ấy lại mang song thai. Nghĩ đến việc phá bỏ cái thai để chia tay thì quá tàn nhẫn nên chúng tôi đành đánh liều cưới nhau trong khi chưa có một thứ gì. Cưới xong được vài tháng thì vợ tôi sinh con, hai bên gia đình vì vốn không ủng hộ (do xa quê) vả lại cũng không có tiền nên không ai giúp chuyện tiền nong. Chúng tôi cãi nhau triền miên vì không có tiền. Tôi đi làm còng lưng từ sáng tới tối không đủ tiền cho ba mẹ con cô ấy. Cô ấy thì chửi tôi bất tài, vô dụng không nuôi nổi vợ con. Nhưng nào có phải thế, vừa mới ra trường đã có hai con, kinh tế đè nặng, đi đâu xin việc người ta cũng ái ngại, lại chưa kinh nghiệm nên lương thấp là chuyện đương nhiên.

Khi con lớn hơn một chút, cô ấy gửi con cho nhà trẻ để bắt đầu đi làm. Vợ tôi đẹp nên cô ấy cũng không quá khó khăn để kiếm được một công việc. Lúc đầu tôi cũng mừng vì vợ kiếm được việc làm vì như thế cô ấy có thể san sẻ cùng tôi gánh nặng kinh tế. Tiền lương hàng tháng cô ấy đưa về cho tôi đều rất nhiều, thậm chí gấp 3,4 lần thu nhập của tôi. Không những vậy cô ấy lại có tiền trưng diện nữa. Từ ngày cô ấy đi làm, hai con tôi có điều kiện được ăn uống, chăm sóc đầy đủ hơn (tất nhiên là cô ấy thuê người chăm chứ không có ở nhà để chăm con). Nhưng rồi khi cô ấy đi tối ngày, nửa đêm mới về trong tình trạng say mèm tôi bắt đầu thấy lo lắng. Vợ tôi làm thư kí cho một ông giám đốc. Hầu như không có một ngày nào cô ấy ăn bữa cơm tối với gia đình mà toàn về khi đã rất khuya. Rồi những buổi đi “công tác” dài ngày triền miên của vợ khiến tôi nhận ra rằng đã có sự bất thường.


Tôi đã hỏi và vợ tôi dương dương tự đắc: “Anh không phải người đần để hiểu chuyện gì đang diễn ra đúng không? Kiếm tiền của thiên hạ bây giờ khó lắm, anh lại không nuôi nổi mẹ con tôi thì tôi mới phải làm cái trò mạt hạng đó, chứ nếu anh lo được cho mẹ con tôi cuộc sống sung túc thì tooi đâu đến nỗi phải bỏ chồng, bỏ con ở nhà mà đi hầu người khác”. Nghe vợ nói mà tôi cay đắng lắm. Tôi yêu cầu vợ nghỉ làm nhưng cô ấy không chịu vì nghỉ là đồng nghĩa với miếng cơm manh áo của gia đình lại khổ sở. Cô ấy nói cô ấy quá hãi chuyện bữa ăn cũng phải thòm thèm rồi.

Tôi biết vợ mình đã ngủ với sếp vì chỉ có như vậy cô ấy mới kiếm được nhiều tiền như thế. Tôi cũng đã từng nghĩ tới chuyện bỏ vợ nhưng thương hai đứa con còn chưa đi học mà bố mẹ đã chia đôi ngả nên tôi đành cam phận, chấp nhận là một thằng đàn ông hèn hạ để vợ cắm sừng. Một vài năm nữa, cô ấy có chút của nả tích cóp vào thì tôi sẽ bắt vợ tôi bỏ công việc đó. Dẫu sao tôi cũng muốn gia đình mình được êm ấm và đành chấp nhận hi sinh, chịu thiệt thòi.

Đã hơn 2 năm kể từ khi tôi biết vợ mình có quan hệ bất chính với sếp nhưng tôi vãn im lặng. Cuộc sống ở thành phố với quá nhiều khoản tiền và vì không muốn để con khổ nên tôi đành giả câm, giả điếc chấp nhận cho vợ lên giường với kẻ khác, hi vọng một ngày nào đó cô ấy sẽ hiểu và quay về hoàn toàn bên tôi.

Tôi đã ngoại tình vì chồng kém “chuyện ấy”

Cầm lá đơn ly hôn đã có sẵn chữ ký của mình trên tay, tôi run rẩy không biết phải nói với chồng thế nào, chả nhẽ lại nói thẳng là tôi đã ngoại tình vì chồng yếu “chuyện ấy”.

Tôi là một người đàn bà rất đỗi là bình thường, 33 tuổi, đã có chồng và 1 con gái bụ bẫm, đáng yêu. Chồng tôi hơn tôi 6 tuổi, anh là một người đàn ông hiền lành, chân chất, yêu thườn tôi hết mực nhưng anh lại bị yếu sinh lý! Khi mới yêu nhau, anh chẳng bao giờ đòi hỏi hay ôm hôn tôi cuồng nhiệt, kể cả khi hai đứa đi du lịch riêng với nhau. Tôi cảm động vì nghĩ anh thương mình, anh tôn trọng mình rồi gật đầu cái rụp khi anh cầu hôn.

Đêm tận hôn tôi mong chờ mòn mỏi rồi cũng đến. Tôi háo hức mặc bộ đồ lót đỏ sexy nhất, xịt nước hoa quyễn rũ nhất và lả lơi nằm bên chồng. Anh chỉ vỗ về lưng tôi nhè nhẹ rồi thủ thỉ vào tai tôi: ” Hôm nay mệt rồi, ngủ đi em”. Nước mắt tôi lăn dài suốt đêm hôm ấy. Chẳng lẽ nào thân thể tôi nảy nở dường này mà anh cũng không có một chút khát khao nào sao? Tôi nhẹ đặt bàn tay anh lên bầu ngực không mặc đồ lót của mình, anh vẫn để yên, không hề cuồng si mê dại…

Chồng tôi quá tệ trong chuyện ấy.

Rồi tôi cũng trở thành đàn bà nhưng tuần có tuần không, lặng lẽ. Đến lúc này tôi mới biết, quả thật chồng tôi yếu sinh lý chứ chẳng phải tôn trọng tôi hay đi làm căng thẳng, mệt mỏi gì. Mặc dù anh luôn chiều chuộng, yêu thương tôi nhưng cái bản năng đàn bà trong tôi luôn thét gào đòi hỏi. Nào có nhiều nhặn gì đâu, tôi chỉ cần được đủ như những người đàn bà khác mà thôi. Sau khi sinh con xong, ham muốn trong tôi càng đốt cháy dữ dội hơn, đến nỗi, có ngày đàu óc tôi vẩn vơ không thể làm được gì, chỉ ngồi đọc những truyện ngôn tình trên mạng. Đọc đến đoạn ái ân mùi mẫn, trong tôi lại chảy ra dòng suốt khát khao âm ấm. Có đêm, khi chồng con đã ôm nhau say ngủ, tôi vào nhà tắm thủ dâm rồi ngồi khóc một mình suốt mất tiếng. Chả lẽ tôi sẽ phải thủ dâm nốt phầ đời còn lại sao?

Thế rồi, tôi cũng đã ngoại tình. Nhân một lần công ty đi liên hoan sinh nhật. Mọi người uống bia rồi hát karaoke. Có tí men trong người, lại ngồi bên một người đàn ông cao to lực lưỡng, không hiểu chếnh choáng thế nào mà tôi lại ôm gì lấy anh. Bàn tay thèm khát lục lọi cơ thể anh. Anh chẳng nói gì, chỉ thở nhẹ bên vành tai tôi. Anh dìu tôi sang khách sạn bên cạnh quán karaoke đó và cho tôi một đêm dài sung sướng. Đến tận đêm hôm ấy, khi đã là đàn bà được 6 năm, tôi mới biết thế nào là ái ân mãn nguyện. Cả đêm tôi không ngủ, mải miết đắm chìm trong vòng tay rắn chắc và làn môi tham lam của anh. Anh thủ thỉ anh đã thèm khát tôi từ rất lâu rồi, chỉ chờ có ngày hôm nay thôi…

Sáng hôm sau về nhà, tôi đã tránh ánh mắt của chồng. Anh không hỏi tôi đi đâu, cũng không hỏi vì sao đêm qua em không về nhà, mà nhẹ nhàng: “Tối qua em đi chơi có vui không?”. Tôi muốn hét thẳng vào mặt chồng rằng “Đêm qua tôi ngủ với người đàn ông khác đấy. Anh có vui không?”. Nhưng anh có tội tình gì đâu, anh cũng đâu có muốn mình yếu sinh lý. Hóa ra, tôi là người đàn bà ngoại tình vì chồng yếu sinh lý đấy!.

Đêm đêm, nằm bên chồng, tôi thương mình bao nhiêu thì lại nhớ quay quắt người tình bấy nhiêu. Nhớ quá, tôi đã chạy lên sân thượng gọi điện cho anh rồi chúng tôi alo sex. Anh giúp tôi giải quyết ham muốn rất đỗi bình thường ấy rồi hẹn cuối tuần này sẽ bù đắp cho tôi thật nhiều, thật nhiều. Tháng ngày tôi, tôi đã biến thành người đàn bà hai mang lúc nào không rõ. Một mặt là người vợ hiền, mẹ đảm luôn dịu dàng, yêu thương chăm sóc chồng con. Một mặt, tôi lại là người đàn bà cuồng dâm, luôn khao khát nhục dục bên người đàn ông khác, không phải là chồng.

Tôi nên ly hôn với chồng để danh chính ngôn thuận ở bên người tình khỏe mạnh để ngày ngày thỏa sức ái ân, hay cắt đứt với người tình để ở bên chồng và đứa con thơ dại? Tôi vừa muốn có chồng, vừa muốn có người tình nhưng lại day dứt, dằn vặt mãi không thôi. Tôi có quá tham lam không hay nên đưa tờ đơn đã ký rất lâu rồi cho chồng tôi?

Cửa nào trở về cho vợ ngoại tình?

Người đàn bà trong cuộc hôn nhân của mình lại chung đụng xác thịt với một người khác vì dại dột, vì ham hố, vì ngây ngô… là ví dụ rõ ràng nhất về người vợ ngoại tình, phản bội, tráo trở. Thế nhưng họ có đáng được tha thứ?

Hôm trước, tôi từng viết về những người đàn bà bỏ chồng theo trai (dù là thực hay là đồn thổi). Và tôi tin rằng luôn có những cuộc quay trở về của họ sau những lầm lỡ. Liệu những người đàn ông ở nhà, có dang rộng vòng tay cho lỗi lầm của vợ hay không? Như thế có là nhu nhược hay không?

Ngay sau chị B. bỏ đi vì không thể chịu nổi chồng, chồng chị vẫn ném những lời cay đắng về phía chị. Thế nhưng sau một thời gian nhận ra thế giới ngoài kia không đẹp đẽ, lý tưởng, không phù hợp với mình, chị đã nuốt nước mắt quay trở về. Trong những ngày chị đi hun hút, anh đã tự hứa với lòng mình, nếu gặp lại chị, việc đầu tiên anh làm là cạo sạch đầu và bôi vôi… rồi đuổi đi ăn xin, sung sướng chẳng muốn lại muốn làm loạn. Thế nhưng, ngày chị về, phản ứng đầu tiên của anh khi gặp chị là chửi, nhưng mà anh không đuổi, anh mở cho chị một con đường để chị lặng lẽ xách túi vào nhà. Chỉ 2 ngày hôm sau, vợ chồng chị lại rúc vào nhau như đôi chim cu. Họ coi như chưa có gì xảy ra. Hàng xóm nói ra nói vào, anh còn bênh chị ra mặt…

Sẽ có không ít vấn đề phát sinh sau những cuộc trở về của người vợ ngoại tình . Cụ thể là sự dằn vặt lương tâm của cả hai bên. Đàn ông sẽ bị mang tiếng có vợ bỏ nhà theo trai, chung chạ với nhiều người đàn ông khác… Đàn bà mang tiếng bỏ nhà theo trai, ham giàu sang, phú quý, vỡ mộng mới quay trở về.

Dù xã hội ném lại những lời lẽ cay nghiệt, thì ta cũng phải nghĩ suy trước những lời tâm sự tận đáy lòng của một người trong cuộc: Khi thiếu cô ấy, tôi thực sự đau khổ. Tôi thấy mình bị chìm trong men rượu, tôi nghe thấy các con mình khóc lóc… Vì thiếu vợ, tôi và các con không được ăn đủ bữa, quần áo không ai giặt, nhà cửa bề bộn.

Trên thực tế, trớ trêu thay dù hành động bỏ đi là đúng hay sai thì người nhận lại hậu quả vẫn cứ là đàn bà (Ảnh minh họa).

Có rất nhiều người đàn bà may mắn sau khi trở về. Chuyện gia đình nhà chị H là một ví dụ. Ngày chị xách ba lô quay trở về nhà, anh chồng chị có mắng chửi, hằm hè thế nhưng chỉ thấy chị im lặng và khóc. Đến 3 ngày sau chị mới nói, cuộc sống gia đình chật vật quá, chị đi theo bè bạn làm ăn. Đâu ngờ gặp toàn lũ đểu, tiền bạc mang về cho chồng con không có, nỗi nhục thì theo đuổi đằng đẵng.

Nghe chị nói vậy, cộng với bao nhiêu ngày im lặng và nghĩ, anh biết rồi… Anh mang hết quần áo đi để giặt, anh lấy nước về lau nhà. Anh bảo: “Xí xóa nhé, bây giờ xin em ở nhà đói khổ nuôi con”. Tha thứ lúc này đây không phải là nhu nhược, hèn nhát mà là tự mở cho mình cơ hội để làm lại và yêu thương.

Không có nhiều chuyện kết thúc có hậu như 2 câu chuyện trên. Bởi có không ít những người đàn ông chỉ sau vài ngày vợ bỏ đi, họ cưới ngay một cô vợ khác bằng một đám cưới linh đình mà bất chấp dư luận, pháp luật… Đàn ông là phái mạnh, họ vẫn tự cho rằng “mình có què, có cụt vẫn dễ dàng lấy vợ”.

M. A là cô bạn rất thân của tôi. Chồng M.A vốn khô khan lại gia trưởng nên cô giận dỗi bỏ nhà đi và kèm tờ đơn ly dị để dọa chồng. Ai ngờ, ngay hôm sau chồng cô đã tự mình nộp đơn lên tòa. Cô còn được biết, anh đã vận dụng mọi mối quen biết để việc ly hôn được diễn ra nhanh nhất có thể. Vì còn yêu chồng, cô đã vội vàng quay về để níu kéo, nhưng là vô ích. Chồng cô đay nghiến, và coi việc cô bỏ nhà đi là hư hỏng, là không ra gì, là bỏ chồng thì chỉ để theo trai. Anh ta tuyên bố không bao giờ chấp nhận một người vợ như cô nữa. Điều M.A thật sự sốc, đó là chồng cô đã nhanh chóng làm lễ đính hôn với một cô gái khác, mặc dù việc ly hôn còn chưa giải quyết xong. Đi bất cứ đâu, chồng cô cũng hãnh diện giới thiệu với mọi người về vợ sắp cưới, nào là ngoan ngoãn, giỏi giang, nào là so với cô thì hơn gấp trăm, gấp ngàn.

Với đàn ông, đặc biệt là người đàn ông vốn tính gia trưởng, có lẽ hành động bỏ nhà đi của vợ là rất khó để tha thứ. Vì danh dự, vì tự tôn của bản thân cho dù còn yêu và còn có thể cứu vãn nhưng họ cũng vẫn buông tay. Đàn bà ích kỷ và nông nổi, còn đàn ông ích kỷ và quyết đoán thế nên, nếu giải quyết vấn đề một cách nông nổi, thì đàn bà sẽ nhận lại sự quyết đoán phũ phàng từ người đàn ông mà thôi.

Câu chuyện của L. cũng đau lòng không kém. L vốn xinh đẹp và nhanh nhẹn, cô vướng lưới tình với chồng vì anh có cái miệng nói chuyện ngọt ngào, nhưng vô công rồi nghề, xấu người, xấu cả nết. Chịu đựng mãi cô đã đình công bỏ nhà đi, để mong chồng hối hận mà thay đổi. Ai ngờ, chỉ một lần duy nhất nóng vội mà cô đã mất tất cả. Sau một vài lần gọi mà cô vẫn không chịu trở về, chồng cô đã tuyên bố luôn: "Không có em, tôi có người khác". Anh ta cầm toàn bộ số tiền chuẩn bị mua căn chung cư mà cô đã gom góp gần 10 năm, để làm một đám cưới hoành tráng với chính cô bạn học cũ của mình. Và không quên rêu rao khắp nơi rằng, cô là người vợ ngoại tình, bỏ chồng để theo người đàn ông đẹp trai và giàu có. Biết chuyện cô lao đến đám cưới để đòi lại công bằng, thì nhận được một cái tát như trời giáng của chồng và bị gia đình chồng đuổi đi.

Trên thực tế, trớ trêu thay dù hành động bỏ đi là đúng hay sai thì người nhận lại hậu quả vẫn cứ là đàn bà. Thế nên, một lời nhắn nhủ với các chị là hãy suy nghĩ thật kỹ trước mọi hành động để không tự chuốc tổn thương vào mình.

Như tôi nói ở trên, các chị có cửa để quay về, nhưng cánh cửa ấy hiếm và hẹp.

Theo T.Phan / Trí Thức Trẻ

Một tháng trước khi cưới, vợ tôi vẫn ngủ với đàn ông khác

Tôi chưa bao giờ nghi ngờ tình yêu của vợ dành cho tôi, nhưng ấy là chuyện trước khi tôi đọc được đoạn tin nhắn chứa đựng bất ngờ động trời, vô cùng tội lỗi ấy.


Tôi với em gắn bó có đến gần 10 năm, kể từ ngày em đến làm thu ngân cho quán bar chủ yếu phục vụ khách nước ngoài trong khu phố gần nơi tôi ở. Em xinh xắn, hiền lành, làm việc trong môi trường như thế nhưng nhìn em rất khác những người xung quanh em. Để ý thấy em có những hôm rất muộn, khi quán đã đóng cửa vẫn lủi thủi đi về một mình, tôi lân la làm quen rồi ngỏ ý được đón đưa. Em hình như cũng mến tôi sau vài lần chuyện trò nên đồng ý.

Chỉ vậy thôi mà chúng tôi dần yêu nhau. Tôi chẳng giàu có gì, nhưng cũng có vẻ vì thế mà chúng tôi hợp nhau hơn, thấu hiểu những nhọc nhằn, vất vả của nhau. Khi em làm việc muộn tôi mua đồ ăn đêm cho em. Hôm nào được nghỉ vì có người thay ca em lại ở nhà nấu nướng mời tôi đến. Chuyện tình của chúng tôi phẳng lặng như thế trong liền mấy năm, bố mẹ tôi biết em, em cũng đã đưa tôi vượt đường xa vài chục cây số về thăm gia đình. Chưa bao giờ tôi nghĩ em lừa dối tôi, và với tôi, em cũng là tình yêu duy nhất.

Khi chúng tôi kết hôn, bố mẹ hai bên dồn tiền mua cho hai đứa một cái chung cư nho nhỏ. Vì nhà tôi chật, lại có 2 anh em. Anh trai tôi ở với bố mẹ nên tôi được các cụ cho ra ngoài. Vợ tôi sớm có bầu rồi sinh con. Hạnh phúc tưởng như không thể viên mãn hơn được nữa.

Nhưng thời gian nghỉ sinh vợ tôi không đi làm, nên tôi mới bắt đầu thấy có chuyện. Cô ấy hay nhận được tin nhắn vào buổi tối. Ban đầu tôi không để ý, nhưng sau tối nào cũng thấy tin đi tin lại thì tôi hỏi, cô ấy bảo mấy chị em cùng chỗ làm nói chuyện tán gẫu hỏi thăm nhau. Từ hôm tôi hỏi thì tôi không thấy vợ nhắn tin nữa, nhưng cô ấy bắt đầu nhận được điện thoại buổi tối. Người gọi đến cho tôi cảm giác rất lạ vì họ khiến vợ tôi bối rối. Cô ấy tắt chuông không nghe hoặc chỉ nói bâng quơ "số lạ" hay "chắc nhầm máy".

Chính vì trong lòng có chút gờn gợn nên tôi không thể kiềm mình rờ tới điện thoại của vợ. Cơ hội đến khi máy vợ tôi lại có tin đến trong khi cô ấy đang tắm còn tôi thì giúp vợ bế con. Đoạn chat giữa vợ và số lạ đã bị xóa hết, tôi chỉ còn đọc được đúng 1 đoạn vợ mới gửi đi "để cho tôi yên" và người kia vừa nhắn lại "em quên hết đêm mặn nồng hôm ấy của chúng mình rồi à?/ Sinh nhật em đó". 

Tôi choáng váng. Người đàn ông nào có thể có kỷ niệm mặn nồng vào ban đêm với vợ tôi? Lại đúng ngày sinh của cô ấy, tức là chỉ cách ngày chúng tôi kết hôn có tầm 1 tháng!

Vợ không hề biết tôi đã đọc được tin nhắn. Tôi chưa rõ nên xử lý chuyện này như thế nào. Chủ nhân của tin nhắn kia là ai? Anh ta với vợ tôi có quan hệ tới mức nào? Và việc cô ấy phản bội tôi ngay trước thời điểm kết hôn khiến tôi không tài nào chịu nổi. Liệu đứa con của chúng tôi bây giờ, có khi nào, lại là con người khác hay không?

Nhật ký của người chồng bị cắm sừng

30 tuổi, tôi có vợ đẹp, con ngoan. Cuộc sống nhìn từ bề ngoài ai cũng nói chúng tôi hạnh phúc. Nào ngờ, cái sự thật phũ phàng được gói bọc tỉ mỉ bên trong cái vỏ hạnh phúc đã phá nát tất cả mọi thứ tôi có.


Tôi là một nhân viên văn phòng bình thường, cuộc sống sáng cắp xe đi chiều cắp xe về được diễn ra đều đặn. Vợ tôi là mẫu người phụ nữ hiện đại, trẻ trung, năng động, hiện đang làm trợ lý giám đốc của một công ty nước ngoài. Công việc của cô ấy lúc nào cũng bận rộn và chịu nhiều áp lực. Có lẽ vì thế mà mỗi khi về nhà cô ấy thường tỏ ra cáu bẳn, lúc nào con quấy khóc thì lại quát ầm ĩ cả nhà.

Lúc nào vợ tôi cũng kêu bận, công việc căng thẳng, chúng tôi chẳng có thời gian dành cho nhau, cũng không nói chuyện và chia sẻ với nhau như hồi mới cưới. Càng ngày tôi càng cảm giác có bức tường vô hình nào đó đang chắn giữa chúng tôi.

Và mọi chuyện mới chỉ bắt đầu.

Ngày… tháng… năm

Chủ nhật, tôi rủ vợ cho con đi công viên nhưng vợ nói cần phải hoàn thành nốt cái dự án đang dang dở. Thế là hai bố con dắt díu nhau đi mà không có mẹ. Con gái thì khỏi phải nói nó vui như thế nào, nhìn thấy cái gì cũng chỉ trỏ rồi líu lô. Đến lúc hai bố con về nhà thì cũng đã xế chiều.

Vào nhà, tôi không thấy vợ đâu cả. Nhưng cái laptop vẫn mở và cái điện thoại vẫn để đấy. Chắc vợ đang đi tắm hoặc vệ sinh gì đấy. Thấy cái điện thoại nhấp nháy, tôi định mặc kệ nhưng tự dưng lại thấy tò mò. Nhấc điện thoại lên, trượt sang ngang để đọc tin nhắn nhưng điện thoại cài mật khẩu. Tôi lấy làm lạ lắm. Vợ trước giờ có bao giờ bí hiểm kiểu này đâu. Bao nhiêu suy nghĩ chạy qua trong đầu. Tôi đặt điện thoại xuống rồi tập trung vào cái laptop trên bàn. Vợ còn chưa log out tài khoản facebook nữa. Tôi biết mình làm vậy là không đúng nhưng gần đây vợ thay đổi nhiều quá. Tự nhiên tôi thấy khoảng cách giữa chúng tôi ngày càng xa. Tay tôi bấm chuột vô thức, sự tò mò, lo lắng lởn vởn trong đầu.

Cũng chẳng có gì đáng chú ý ngoài mấy tin nhắn tán gẫu của đàn bà với nhau. Mắt tôi dừng lại ở phần inbox. Một đoạn hội thoại sáng nay giữa vợ và cái tài khoản tên là "Vô Tình". Tôi định vào xem chi tiết thì nghe tiếng mở cửa nhà tắm. Tôi vội thoát ra rồi đứng lên như chưa có chuyện gì.

Ngày… tháng… năm

Hôm nay, vợ đi làm nhưng ăn mặc khá diện và trang điểm đậm, tâm trạng hân hoan đến lạ. “Em phải đi tiếp đón đối tác!”, nói rồi vợ quay gót tiến ra cửa và không nói thêm với tôi bất cứ câu nào, cũng không để tôi kịp trả lời.

Tôi lao vào phòng lôi cái laptop của vợ ra rồi login facebook nhưng không được. Sự hoài nghi lại một lần nữa bùng lên. Tôi chợt nảy ra một ý định. Tôi bê laptop ra chỗ thằng bạn nhờ nó khôi phục lại. Rất may, cậu bạn làm IT đã không làm tôi thất vọng.

Mở máy ra, tôi click vào đoạn hội thoại nọ, đọc đoạn chat mà tôi lặng người đi:

- Vô Tình: Em thấy anh có cừ không?

- Bích Hạnh (tên vợ tôi): Ủa ôi! Quá cừ ấy, chả bù cho thằng chồng em. Nó cứ khù khờ trong mọi thứ. Kể cả khoản đấy.

- Vô Tình: thế nên em mới tìm đến anh phải không? 

- Bích Hạnh: em chán nó lắm rồi, ở với nó cứ như ở với khúc gỗ ấy.

Còn nhiều nữa nhưng tôi không đọc hết, sự giận dữ, cơn thịnh nộ dâng lên. Vợ gọi tôi là "nó". Kinh khủng hơn nữa là bọn chúng đã ngủ với nhau rồi lại ghẹo nhau trên mạng. Hai hàm răng tôi va vào nhau. Gập máy lại, tôi chỉ muốn lao đến công ty lôi con vợ vô liêm sỉ về rồi dạy cho nó một bài học.

Cả ngày hôm ấy, cái đoạn chat giữa vợ và nhân tình cứ hiện rõ mồn một khiến tôi không thể bình tĩnh nổi. Tôi vẫn nghĩ nó không phải sự thật. Khó tin quá!

Đó là ngày bắt đầu cuộc sống không còn bình lặng của tôi, những ngày sống trong đau đớn, tủi nhục mà không biết chia sẻ cùng ai.

Ngày… tháng… năm

Không khí gia đình trở nên thật ngột ngạt, khó thở, tôi cố nuốt mấy miếng cơm dù chẳng cảm nhận nổi hương vị của nó. Hơn một lần tôi đã suy nghĩ rằng nếu vợ chịu nhận lỗi thì tôi sẽ cố gắng gạt bỏ hờn ghen ích kỉ để mở lòng tha thứ. Tôi muốn con gái có một gia đình trọn vẹn. Cho dù đã có một vết nhơ không sao xoá sạch. Tôi vẫn muốn giữ lại mọi thứ cho dù tay tôi yếu ớt không sao giữ nổi.

Ngày… tháng… năm

Chủ nhật, trời âm u nên chẳng thích hợp cho buổi đi chơi ngoài trời. Vợ tôi dù là ngày nghỉ cũng vẫn đi đi về về như ngày thường. Và tôi cũng không quan tâm, đúng ra là tôi mặc kệ. Càng quan tâm tôi sợ mình càng tổn thương.

Đang lim dim ngủ thì tôi giật mình bởi tiếng chuông điện thoại. Quân đồng nghiệp của tôi gọi và ngập ngừng thông báo nhìn thấy vợ đang đi cùng một gã nào thân mật lắm, ở khách sạn Hừng Đông.

Tim tôi bỗng thót lên, đau nhức, tai ù đi. Tôi như đứng hình giữa nhà. Như thể ai vừa hất vào mặt mình xô nước đá.

Tôi dắt xe máy, phóng như điên ra đường, trời bắt đầu mưa lâm thâm. Gió hất những hạt mưa lạnh vào mắt vào má khiến tôi đau rát. Tôi mặc kệ, cứ lao trong dòng xe vô tận.

Dừng chân ở cổng cái khách sạn, tôi ngồi ở một quán trà đá, chăm chú nhìn vào tòa nhà cao vút. Chẳng biết vợ tôi đang ở cái xó xỉnh nào của toà nhà này. Tôi gọi một cốc nước lạnh. Làm một hơi hết sạch.

Gần hai tiếng sau thì vợ tôi trở ra, trời đã ngớt mưa nên hai người đó vẫn thong thả sải bước đến chiếc ô tô sáng loáng. Tự dưng trong lòng dấy lên một cảm giác chua xót. Tôi lao sang bên đường, đứng ngay trước mặt hai người. Vợ tôi mặt mày tái mét. Miệng lập bập: “Sao... Sao anh lại ở đây?”.

Tôi cố làm vẻ bình tĩnh dù bàn tay đang nắm cái chìa khoá xe tới mức sắp vỡ vụn. Tôi gằn từng chữ một: “Đến đón em!”

Tôi đi ra xe trước, vợ cập rập theo sau. Trên xe, cả hai đều im lặng. Vợ tôi ngồi cách xa cả mét, không dám nhúc nhích.

Về đến nhà, vợ tôi quỳ xuống, nước mắt lã chã. Tôi ngồi trên ghế. Mắt nóng rực. Tự dưng cô ấy ôm chân tôi khóc rưng rức.

“Anh ơi! Em trót dại. Anh đánh em đi! Anh đừng có như thế nữa. Em sợ lắm.”

Tôi cười... chát đắng. Cô ta cúi mặt xuống chờ đợi. Tôi đạp đổ lọ hoa trên bàn. Âm thanh vang lên chát chúa, tôi vào phòng đóng cửa nằm phịch xuống giường.

Tôi nhắm mắt hàng nghìn lần. Chỉ cầu mong khi mở mắt tất cả trở về như cũ. Những điều tồi tệ kia chỉ là giấc mộng. Cho dù cơn ác mộng kéo dài cũng được. Nhưng, sự thật vẫn là sự thật. Tôi đã bị cắm sừng.

Ngày… tháng… năm

Một buổi chiều như bao buổi chiều khác, tôi dắt xe ra khỏi cơ quan, hoà vào dòng người tấp nập ngược xuôi. Tâm trạng nặng nề, tôi chỉ muốn được giải thoát tất cả cho nhẹ đầu. Nhưng tôi nhất định không bao giờ rời xa con gái. Nó là niềm tin yêu, là cuộc sống của tôi. Tôi muốn con gái có một gia đình trọn vẹn. Nghĩ đến việc tôi và vợ ly hôn, con gái đi theo mẹ là tôi lại thấy đau đớn. Nhưng tôi không biết phải làm thế nào để con bé không bị tổn thương?

3 lần bắt gặp vợ nhắn tin tình cảm với người khác

Tò mò mình mở ra xem thì thấy một số tin nhắn của vợ viết cho một người với lời lẽ thương yêu nhớ nhung, sợ mất nhau và câu cuối là “em đang ở nhà anh”.

Mình có cô vợ xinh và hai đứa con thật dễ thương 7 và 10 tuổi. Gia đình mình đang định cư tại Mỹ. Mình là kỹ sư điện, lương khá. Vợ mình có bằng chuyên về công nghệ thông tin nhưng không thích làm ngành đấy mà chọn làm về chăm sóc sắc đẹp và làm móng.

Vợ rất thích làm đẹp, có khi bỏ cả vài giờ để trang điểm nhưng không vì vậy mà bỏ lơ con cái chồng con. Cô ấy có tài nấu ăn rất khéo và rất ngon. Mình không biết làm thức ăn mà chỉ biết nấu cơm, rán trứng, luộc mì, nên thường đảm nhiệm việc thu dọn nhà, rửa chén bát.


Nhìn vào thì thấy gia đình mình thật hạnh phúc. Có ai ngờ trong cái hạnh phúc này có nhiều cay đắng như nào. Khoảng vài năm trước, vợ say nắng một người chung chỗ làm. Mình không rõ họ quen biết bao lâu và đi đến mức độ nào. Mình tình cờ phát hiện ra trong email của vợ có thư đã gửi cho ai đó với nhiều lời nói tình cảm, thân mật xưng hô vợ chồng… Mình gặng hỏi, cuối cùng vợ nhận là viết cho người làm chung chỗ làm, giỡn chơi như thế. Mình thật không tin là đùa giỡn. Mình đề nghị ly hôn thì cô ta khóc lóc, hứa là sẽ không bao giờ xảy ra chuyện như thế, hứa sẽ chấm dứt với người đó và mình xiêu lòng bỏ qua.

Tưởng mọi chuyện êm đẹp, bẵng đi hai năm sau, mình lại phát hiện cô liên lạc với ai đó bằng tin nhắn và cũng xưng hô chồng vợ ngọt như đường. Hỏi vợ thì cô nói là bạn bè thường thôi. Họ nói chuyện trêu nhau chứ không có gì. Mình tế nhị chỉ nhắc nhở là bạn bè thân hay không thân cũng phải có khoảng cách. Rồi mình cũng cho qua, xem như không có gì xảy ra bởi vì vợ cũng đi làm, về nhà nấu nướng chăm lo cho gia đình.

Thời gian trôi đi cả năm hơn. Tuần trước vợ bị ốm phải nghỉ việc xin về nhà, vậy mà đến 10h đêm cô ta lái xe đi. Mình tưởng vợ đi ra ngoài mua gì đấy rồi về mau. Đến gần 11h đêm chưa thấy về, lo quá, mình vội nhắn tin cho vợ thì nghe tiếng chuông báo nhận tin nhắn của mình ở trong phòng ngủ. Mình vào xem thì thấy cô ta để quên iPad ở nhà, trong đó hiện lên cái tin mình vừa gửi xong. Tò mò mình mở ra xem thì thấy một số tin nhắn của vợ viết cho một người với lời lẽ thương yêu nhớ nhung, rồi sợ mất nhau và câu cuối là “em đang ở nhà anh”.

Mình không tin vào mắt mình, phải đọc đến mấy lần. Hóa ra cái iPad của vợ sử dụng có liên kết với iPhone, nên tất cả tin nhắn ở iPhone của vợ đều hiện lên ở iPad. Mình định chờ vợ về sẽ hỏi cho ra lẽ nên mình gửi những tin nhắn hẹn hò của cô ta vào di động của mình. Sau khi gửi xong, mình mới biết gửi ở iPad thì tin nhắn cũng hiện lên iPhone của cô ta. Mình ngồi chờ cô ta về xem lời giải thích như nào.

Cũng như bao lần trước, cô ta đều nói là bạn bè rồi này nọ. Mình muốb chia tay thì cô ta khóc lóc, van xin. Cô ta nói là không biết sao mà cô ta lại làm như vậy nữa. Mấy ngày nay mình không yên với cô ta. Chốc chốc cô lại gọi điện thoại, khóc lóc van xin, nào là “Anh là người tốt với em nhất. Anh không nói nhiều, không biểu hiện. Những gì em thích dù ngoài miệng anh bảo là không cho nhưng hôm sau lại thấy mang về rồi”.

Mình thật sự không muốn chia tay như vậy nhưng mình cũng không muốn bị cắm sừng hoặc đổ vỏ ốc cho kẻ khác (bọn mình định có thêm một nhóc nữa). Đã 3 lần mình bắt gặp tin nhắn tình cảm của vợ với người khác rồi. Có lẽ là tính nào tật ấy, không thể thay đổi được. Mình bối rối quá, mong mọi người sáng suốt chỉ giùm mình nên làm như nào? Nên tha thứ hay là chia tay, thà đau một lần rồi thôi ? Mấy hôm nay mình cũng đang tham vấn với vài luật sư để xem nếu đến nước ly dị thì con cái như thế nào, chăm sóc, trợ cấp con ra sao. Quá mệt mỏi. Xin mọi người cho ý kiến. Cảm ơn.

Rơi vào bẫy tình vì muốn trả thù chồng

Chị không ngờ chính gã trưởng phòng "vạch mặt" chồng chị "ngoại tình" lại là "nhân vật chính" của bi kịch đó.


Gia đình chị êm ấm, có người hỏi có bí quyết gì không, chị cười: “Có đấy, giữ chồng là không cần phải giữ gì cả”. Chị thêm, một cách hài hước: “Tất cả mọi thứ của mình giờ thuộc về chồng hết rồi thì anh ấy phải giữ chứ”. 

Về phần anh, anh yêu vợ con theo cái cách của mình, trầm tĩnh và ít biểu lộ. Chưa bao giờ anh chị gặp xung đột về chuyện tiền nong hoặc chi tiêu cả. Và, gần chục năm cưới nhau, chưa hề có bóng mây u ám nào phủ lên cuộc hôn nhân của họ.

Gần đây, thứ bảy nào anh cũng đi suốt ngày, nghiêm trọng hơn, cái quỹ gia đình không thấy anh bổ sung gì cả. Người đàn ông tên X. cùng cơ quan chị nói nhỏ với chị: Chồng chị đang phải lòng một bà góa và dành cho bà ta các ngày thứ bảy, cung cấp tiền nong nữa.

Người đàn ông tên X. chính là người đã một thời gian theo đuổi, tán tỉnh chị, đến lúc anh ta ôm lấy chị thì chị đẩy anh ta ra: “Tôi muốn công khai việc này và phải báo cho vợ anh biết tình cảm của chúng ta”. 

Anh ta chết khiếp vì cô vợ của anh ta cực kỳ đáo để, có lần cô đến tận nhà chồng của người mà cô ta nghi có quan hệ với chồng mình, bảo ông bố chồng: “Ông có con dâu lăng loàn thì phải dạy, đừng quyến rũ chồng tôi nữa”. Ông già lên cơn nhồi máu cơ tim suýt chết.

Giờ thì anh ta cùng phe với chị. Thứ bảy, hai người theo chân chồng chị đến một ngôi nhà ngoại ô và chứng kiến anh chơi với đứa con của “bà góa”, một thiếu phụ chưa đầy 30 tuổi, sở hữu khuôn mặt xinh đẹp và một cơ thể cực kỳ hấp dẫn. Chị bàng hoàng dường như ngất xỉu, anh ta tranh thủ cơ hội đỡ lấy chị, an ủi, vuốt ve. 

Chị tức giận chồng và làm dịu nỗi đắng cay bị phản bội với người đàn ông đang bên cạnh chị, làm chị thỏa mãn nỗi hận chồng. Chị biến gã đưa tin thành tình nhân của chị mà chẳng ân hận gì, chỉ chua chát nghĩ không ngờ cái vế sau đùa cợt “của chồng thì chồng phải giữ” nó lại ứng vào chị nhanh đến thế. Từ đó, cứ thứ bảy anh đến nhà bồ thì chị lại đi chơi với tình nhân.

Một tối, anh bảo chị: “Anh có chuyện muốn nói với em”. Chị gắt: “Biết rồi, viết đơn ly hôn đi, tôi ký”. 

Anh ngạc nhiên: “Làm gì đến mức đó, để anh kể em nghe. Người phụ nữ đó là bà chị họ của anh, lấy phải người chồng vũ phu hay ghen tuông, đã phải ly hôn mà vẫn không yên, cực chẳng đã mẹ con chị phải rời quê về thành phố tìm chỗ nương náu. Chị đi xin việc, gặp phải một tay trưởng phòng đĩ bợm, gã hứa sẽ nhận chị vào làm rồi tống tiền, tống tình chị. Tiền hết, không có việc làm, đành nhờ bố anh giúp đỡ. 

Ông cụ gọi anh về quê và giao cho anh việc này. Bởi vì việc riêng của gia đình anh nên anh không muốn cho em biết. Khi có sự xuất hiện của anh thì tên kia không dám bén mảng đến chỗ chị nữa. Giờ thì mọi việc đã ổn, anh muốn mai thứ bảy hai vợ chồng đến chơi với chị ấy. Anh cũng giúp chị ấy một số tiền, có lẽ cũng phải lâu dài chị ấy mới trả được...”.

Chị hoảng hốt: “Cái tên trưởng phòng mà anh nhắc đến ấy, có phải là tay X. cơ quan em?”. Anh gật đầu xác nhận: “Anh cũng không muốn nói ra làm gì, trông thấy anh là nó ngượng mặt rồi”. 

Chị muốn ngất đi như lần trông thấy anh ở nhà mẹ con “bà góa”, nhưng lần này thì tiếc là không ngất được.

5 thủ phạm chính dễ khiến phụ nữ "quan hệ ngoài luồng"

Tờ Cosmopolitan dẫn tổng kết của chuyên gia tâm lý và các mối quan hệ uy tín người Mỹ cho thấy những “thủ phạm” khiến phụ nữ dễ sa vào vòng ngoại tình.

Giai đoạn chuyển đổi

Ở vào những giai đoạn chuyển đổi như bước sang độ tuổi mới, sắp tốt nghiệp, cha/mẹ mất… người phụ nữ có thể bị xáo trộn cảm xúc và lo lắng về cuộc sống của mình. Điều này dễ “kích hoạt” những ý tưởng bốc đồng của họ, từ đó dễ dẫn đến việc ngã vào vòng tay người đàn ông khác mà không phải là chồng hay người yêu của mình.


5 thủ phạm chính dễ khiến phụ nữ ngoại tình. Ảnh minh họa.

Không thấy hạnh phúc

Chuyên gia lý giải rằng: Những căng thẳng của cuộc sống dễ trở thành yếu tố thống trị trong một mối quan hệ, khi đó phụ nữ sẽ không còn cảm thấy hạnh phúc. Khi chứng kiến hạnh phúc của những người xung quanh, họ càng cảm nhận rõ ràng hơn về những gì đang thiếu trong mối quan hệ của mình. Rồi dễ dàng, họ sẽ sa chân vào mối quan hệ "ngoài luồng".

Linh cảm không hay về mối quan hệ

Nếu người phụ nữ cảm thấy mối quan hệ dường như đang trên bờ vực tan vỡ, họ sẽ tìm kiếm việc lấp chỗ trống. Điều này giúp xoa dịu tổn thương trong họ. Nếu là người cân nhắc ra quyết định chia tay, phái yếu có thể sử dụng chuyện ngoại tình như một thử thách để xem liệu mình có vượt qua được hay không.


Không được “nửa kia” quan tâm

Phụ nữ khi không cảm nhận được sự quan tâm của “nửa kia” dành cho mình, họ rất dễ suy nghĩ lung tung, dẫn tới có cảm xúc tức giận, không hài lòng, buồn chán, trầm cảm. Họ sẽ bắt đầu tìm kiếm một ai đó để chia sẻ và được quan tâm hơn. Và chính sự thờ ơ của đàn ông đã đẩy phụ nữ vào con đường ngoại tình.

Vì vậy điều mà đàn ông cần làm là hãy biết khen ngợi nàng đúng lúc khi nàng đạt được thăng chức hay đơn giản chỉ nấu xong một bữa cơm.


“Chuyện ấy” nhàm chán

Đừng tưởng rằng điều này chỉ có ở đàn ông. Phụ nữ cũng cần có cảm giác ham muốn và thăng hoa trong đời sống tình dục. Sự nhàm chán khiến họ trở nên chán ghét "chuyện ấy" với “nửa kia”, họ có thể tìm kiếm sự mới mẻ và thỏa mãn ở bên ngoài.