Hotline: 0973 549 00
Menu

Vì muốn có tiền mua nhà vợ tôi ngoại tình với sếp

Khi nghe cô ấy nói, bỗng tôi ôm chầm lấy cô ấy mà khóc to. Trong chuyện này tôi nên trách ai, trách cô ấy hay trách chính bản thân mình? Chính tôi mới là kẻ khiến em phải đau khổ. Tôi có nên tha thứ cho người vợ đã phản bội mình không?

Vợ chồng tôi sống với nhau tính đến nay cũng đã được 5 năm, có với nhau một cậu con trai kháu khỉnh. Chúng tôi cùng nhau lớn lên ở một vùng quê nghèo, cũng có thể coi là thanh mai trúc mã. Tôi hơn vợ mình 3 tuổi, thế rồi sau này duyên phận đưa chúng tôi đến với nhau, từ tình bạn chuyển thành tình yêu và kết thúc bằng một đám cưới hạnh phúc.

5 năm trước khi vợ tôi mới tốt nghiệp đại học, chúng tôi tính sẽ xin vào một công ty, làm chung công ty sẽ có nhiều thời gian dành cho nhau hơn. Vì thế tôi quyết tâm bỏ công việc đang làm để cùng cô ấy làm đơn ứng tuyển vào công ty điện tử. May mắn thay chúng tôi cùng trúng tuyển và kể từ đó hai chúng tôi như hình với bóng.

Sự thật đau đớn về người vợ chung thủy

Vợ tôi là người phụ nữ xinh đẹp, hiền dịu, nết na, sống đúng chừng mực. Kể từ ngày kết hôn cô ấy luôn sống đúng đạo làm vợ, chuyện trong nhà một tay cô ấy lo liệu, ngay cả trong công việc cô ấy cũng không hề tỏ ra thua kém tôi.

Đặc biệt cô ấy là người phụ nữ biết lắng nghe, biết chia sẻ, quan tâm, chăm sóc chồng con hết mực. Suốt 5 năm chung sống, làm việc gì cô ấy cũng nghĩ đến chồng con trước, có khi nào cô ấy nghĩ cho bản thân mình đâu.

Thế nhưng dù cố gắng đến đâu thì cuộc sống của vợ chồng tôi cũng vẫn rất khó khăn. Bởi xuất phát điểm của vợ chồng tôi là hai bàn tay trắng, không nhà cửa, không lắm tiền nhiều của, không ô to dù lớn, bố mẹ đều là những người nông dân chân chất thật thà nên 5 năm qua cả gia đình tôi 3 người vẫn phải sống chật vật trong căn nhà thuê vẻn vẹn 25m. Vì biết cuộc sống trên phố thị rất khó khăn nên vợ chồng tôi không dám sống hoang phí, chi tiêu rất tiết kiệm cũng chỉ mong mỗi năm để ra được chút tiền. Vậy mà 5 năm làm việc cật lực, ăn tiêu dè dụm cả hai vợ chồng cũng chỉ bỏ ra được 200 triệu. Số tiền này chẳng thấm vào đâu, chỉ một vài trận ốm là hết, nghĩ gì đến việc mua nhà.

Ngày nào tôi cũng nghĩ phải làm thế nào để kiếm tiền, nhưng nghĩ đến nát óc tôi cũng chẳng thể nghĩ nổi cách nào. Nhiều đêm hai vợ chồng nằm với nhau mà chỉ biết an ủi, vỗ về nhau. Nhưng dù cuộc sống có nghèo khó đến đâu tôi cũng không bao giờ tin nổi vợ mình lại đi ngoại tình.

Vì muốn cố tiền mua nhà vợ tôi ngoại tình với sếp

Niềm tin yêu, sự tin tưởng tôi dành cho cô ấy suốt bao năm qua bỗng sụp đổ trong chốc lát khi chính mắt tôi trông thấy vợ mình ôm eo một người đàn ông khác rồi từ từ bước ra từ khách sạn. Người đàn ông đó chính là sếp tôi, chính ông ấy là người đã dựng lên màn kịch này. Giá như cô ấy và ông ta chỉ đi song song bên nhau có lẽ tôi sẽ miễn cưỡng chấp nhận tin rằng tất cả chỉ là hiểu nhầm, cô ấy đến đó cùng ông ta là vì công việc. Nhưng hình ảnh hai người tình tứ, ôm ấp nhau lại hiện ra quá rõ trước mắt tôi, làm sao tôi có thể dối mình, dối lòng.

7h tối khi tôi đang ngồi chờ cơm vợ thì sếp tôi gọi điện nói 8h tối tôi đến địa chỉ đó để lấy hồ sơ. Ai ngờ tất cả chỉ là màn kịch, thứ ông ta muốn cho tôi xem là sự thật về người vợ chung thủy của tôi.

Lúc đó đầu óc tôi quay cuồng, trời đất tối sầm lại, tôi toan định xông thẳng đến đó, nhưng chợt nghĩ lại đến đó rồi tôi sẽ làm gì, đánh đấm, hay chém giết… tôi không làm được. Tôi chạy thẳng về nhà, chốt cửa phòng lại ôm cậu con trai bé bỏng vào lòng nước mắt dàn giụa.

Từ trước đến nay chưa bao giờ tôi khóc, dù cuộc sống có khó khăn đến mấy cũng không thể khiến tôi gục ngã. Vậy mà trong chốc lát tôi thấy mọi thứ xung quanh mình sụp đổ.

Khi vợ tôi về đến nhà, vẫn nụ cười thường ngày, vẫn tiếng nói thân thương ấy mà ngày hôm nay tôi thấy xa lạ, chán ghét và căm giận. Tôi lao ra khỏi phòng nắm chặt lấy tay vợ, ghì sát cô ấy vào tường mà hét lên “Cô vừa đi đâu về, cô ở đâu, ngủ với ai. Mọi chuyện bắt đầu từ khi nào, sao cô lừa dối tôi…? cô nói đi…”. Ngay lúc ấy vợ tôi ngã khuỵu xuống chân tôi, đôi môi run lên, nước mắt lăn dài trên má, cô ấy vừa khóc vừa van xin tôi tha thứ.

Sau khi bình tĩnh cô ấy kể hết mọi chuyện. Cô ấy nói “Em muốn vợ chồng mình được sống sung sướng hơn, nhưng cứ như thế này thì cả đời mình cũng không thể mua nổi nhà. Em thương anh, cũng không biết nên làm thế nào để kiếm được tiền. Hôm đó, sếp nói với em chỉ cần em chấp nhận 1 lần với sếp, ông ấy sẽ giúp anh thăng chức, tăng lương, và còn cho vợ chồng mình một khoản tiền đủ để mua 1 căn chung cư nhỏ. Ban đầu em sợ và nhất quyết không đồng ý, nhưng cứ nghĩ đến những đêm anh thao thức suy nghĩ em mới quyết định đồng ý với ông ta… Em biết mình sai rồi, em không nên làm vậy…”.

Vợ tôi như gái chưa chồng ở cơ quan

Tôi hết lần này đến lần khác bỏ qua cho vợ, nghĩ vì mình chưa đủ sự quan tâm cũng như thời gian cho gia đình nên cũng muốn cô ấy được thoải mái trong chuyện cơ quan hay quan hệ bạn bè, một phần nữa cũng vì sự lựa chọn nghề nghiệp của tôi làm thất vọng mọi người.

Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình cũng nề nếp, có giáo dục, tuy điều kiện kinh tế không mấy khá giả, bố mẹ lo cho con cái ăn học đến nơi đến chốn. Vợ tốt nghiệp đại học, xin được công việc ổn định trong ngành ngân hàng. Sau 8 năm chung sống tôi đã nhiều lần phát hiện ra sự thiếu chung thủy cũng như thay đổi 180 độ trong lối sống của cô ấy.

Hiện giờ vợ là phó phòng của một ngân hàng thuộc loại nhất nhì cả nước, hình ảnh và tư cách cô ấy thể hiện bên ngoài cũng đàng hoàng, đứng đắn, được nhân viên coi trọng, nhưng nội tâm và cách giao tiếp vớiđàn ông khiến tôi thật bàng hoàng, không khác gì cave mạng.

Vợ tôi như “rau sạch” ở cơ quan vậy… Tại sao tôi lại dùng những lời lẽ nặng nề này với vợ, người tôi hết lòng thương yêu trong ngần ấy năm trời và là mẹ của đứa con trai tôi? Phải chăng cô ấy thiếu thốn sự sẻ chia đến mức phải là “rau sạch văn phòng”?

Ngay trước ngày cưới tôi phát hiện những biểu hiện khác lạ hay giấu diếm, hoảng hốt và lén đọc tin nhắn của vợ. Sau đó mới biết cô ấy đang giao lưu tình cảm với anh chàng đồng nghiệp tại nơi thực tập. Trời phú cho tôi sự nhạy cảm nhưng cũng hại tôi vì điều đó, vì hầu hết trường hợp tôi có thể biết rõ tâm lý và hành vi của người khác. Tôi đã dành hết tình cảm, thương yêu, trân trọng cho vợ vì sự vươn lên, tính tự lập, hy sinh của cô ấy.

Vợ tôi như gái còn zin ở cơ quan

Tôi hết lần này đến lần khác bỏ qua cho vợ, nghĩ vì mình chưa đủ sự quan tâm cũng như thời gian cho gia đình nên cũng muốn cô ấy được thoải mái trong chuyện cơ quan hay quan hệ bạn bè, một phần nữa cũng vì sự lựa chọn nghề nghiệp của tôi làm thất vọng mọi người. Tôi được cho ăn học tử tế, làm rất nhiều ngành nghề, công ty lớn nhỏ, rồi cũng thất bại bởi nhiều cuộc đầu tư làm ăn nhưng luôn có ý chí vươn lên. Tôi sẵn sàng làm lại từ đầu để gia đình có tương lai tốt đẹp sau này. Tôi biết lòng tin của vợ với mình không còn, là yếu tố để có ngày hôm nay.

Ròng rã 3-4 năm tôi chỉ lo được phần tiền cơ bản chi tiêu hàng tháng, chắc chắn không đủ cho một gia đình tại thành phố lớn. Vợ phải căng mình vun vén, nhiều lúc tôi lại đầu tư vào chuyện học hành để nâng cấp bản thân nên lại càng khó khăn hơn cho kinh tế gia đình. Bắt đầu từ đây tôi không còn nhận được sự tôn trọng từ vợ nữa, có những rạn nứt, cãi vã, thậm chí thóa mạ. Tôi chỉ biết im lặng vì được dạy rằng “một sự nhịn chín sự lành”.

Càng ngày tình cảm của vợ chồng càng xa rời nhau. Tôi vẫn luôn lắng nghe vợ nhưng không còn khả năng tâm sự với cô ấy nữa, mở miệng ra sẽ chỉ là tiền tiền và tiền, không thể chia sẻ những khó khăn vui buồn hay áp lực trong cuộc sống, thậm chí có những lần đổ bệnh phải nằm bệnh viện 2 tuần và sụt chục kg. Tôi chọn giải pháp sai lầm là tâm sự với người con gái khác, một người không quen biết trên mạng. Không phải vì tôi muốn ngoại tình mà chỉ muốn giải toả những áp lực bằng cách chia sẻ. Tôi cũng chẳng muốn biện hộ cho mình vì dù sao vẫn là ngoại tình trong tâm tưởng. Cho tới khi vợ biết điều đó, cô ấy rơi nước mắt, nói với mẹ tôi “con vẫn muốn giữ gia đình này”, vì thế tôi trở lại.

Từ đây hàng loạt sự thật còn kinh khủng hơn bắt đầu hé lộ. Tôi phát hiện vợ có những cuộc tình chớp nhoáng, vụng trộm trước cả khi tôi chia sẻ với người khác. Cô ấy loằng ngoằng với cậu bạn học cùng lớp cao học, lâu lâu lấy lý do ôn bài để hẹn hò ngoài quán cà phê, tới những “phi công trẻ” trong những lần đi du lịch hay công tác cùng cơ quan. Rồi tới những khách hàng, đối tác ban đầu chỉ buông lời trêu gọi sau đó lân la thành quen lúc nào không hay, sau đó bị phát hiện thì trốn tránh, tiếp đến những ông sếp. Cô ấy tưởng chỉ khi nào ăn nằm mới nhau mới gọi là ngoại tình? Nhưng tôi biết cái đó sẽ đến, chỉ là sớm hay muộn thôi.

Chuyện gì tới cũng phải tới, những buổi trưa chớp nhoáng và đều đặn, cô ấy đâu biết linh cảm của tôi rất nhạy bén và tôi biết đang có sự thay đổi gì. Tôi đứng trước cửa cơ quan, theo cô ấy vài lần tới nơi đáng nhẽ tôi không nên theo tới, mắt như nhoè đi. Cô ấy có thể giữ cái xác trong bao lâu khi tâm hồn đã bán luôn cho “nhà thổ”. Vợ chồng cưới nhau nhưng mãi tận 2 năm sau mới quan hệ vì tôi hết sức nâng niu, chiều chuộng cô ấy, tôi sẽ không làm gì nếu cô ấy không muốn.

Vợ luôn than rằng cô ấy không thấy ham muốn dù rằng sinh lý đàn ông của tôi cũng cao nhưng cũng chấp nhận không làm phiền nhiều đến vợ. Thậm chí trước tháng 1-2 lần rồi dần vài tháng một lần, sau nữa cô ấy không cho tôi đụng chạm. Tôi tin mình là người tinh tế chứ không phải loại võ biền hùng hục để cô ấy phải tìm của lạ. Sự thực là cô ấy không yêu tôi?

Cho tới giờ chưa bao giờ cô ấy phải ủi cho tôi bộ quần áo. Cũng may cô ấy còn dành thời gian cơm nước, lo cho cu cậu những lúc tôi không có nhà dù lúc nào cũng cảm thấy bực bội. Sau này tôi mới biết được vì phải chia tâm ra lo nhiều thứ cùng lúc ai mà không cáu bẳn. Tôi nên tiếp tục im lặng để cô ấy thoả mãn, coi như không hề biết, rồi tôi sẽ sống và đối diện với việc này hàng ngày như thế nào?

Tôi có nên thuê người canh trước khách sạn, những nơi họ hẹn hò rồi xử theo luật giang hồ? Hoặc tôi sẽ nói thẳng với cơ quan, gia đình và chia tay vợ ngay? Hãy giúp tôi với. Chân thành cảm ơn các bạn.

Ngoại tình với sếp chỉ vì… thương chồng!

Nhưng chúng tôi khác với những cặp đôi công nhân khác chỉ thích sống thử, dăm bữa nửa tháng lại chia tay.Có thể chẳng ai tin những lời mà tôi sắp nói vì họ sẽ nghĩ là tôi ngụy biện, nhưng thực sự tôi ngoại tình với sếp chỉ vì tôi yêu chồng tôi!

Tôi lấy anh khi cả hai đúng cảnh “khố rách áo ôm” chả có gì ngoài cái nghèo và tình yêu dành cho nhau. Hai vợ chồng sinh ra ở một vùng quê nghèo, học xong cấp ba là cả một sự cố gắng từ hai phía gia đình. Sau khi tốt nghiệp chúng tôi cùng đi làm công nhân ở miền nam, quen nhau vì cùng làm ở một phân xưởng. Tình yêu của công nhân thì đơn giản lắm, thấy thích, thấy đồng cảm là dọn về ở chung, coi như vợ chồng.

Nhưng chúng tôi khác với những cặp đôi công nhân khác chỉ thích sống thử, dăm bữa nửa tháng lại chia tay. Sau khi sống cùng nhau một thời gian chúng tôi thấy ổn nên về nhà ra mắt hai bên và cưới xin chính thức đàng hoàng.

Ngoại tình vì...thương chồng.

Cưới xong, chúng tôi thống nhất với nhau là sẽ kế hoạch hai năm để tiết kiệm tiền nuôi con rồi mới sinh, vì hơn ai hết chúng tôi thấu cái cảnh những cặp vợ chồng công nhân không nuôi nổi con phải đem cho rồi đủ thứ éo le khác vì nghèo.

Thống nhất vậy và tôi có ý định chuyển phân xưởng khác vì lương cao hơn một chút và thời gian làm thì vẫn vậy, ngoài ra tôi vẫn có thể làm thêm bên ngoài để kiếm thêm thu nhập, chồng tôi đồng ý và cũng vừa làm vừa đi học đại học tại chức để có mảnh bằng trong tay, anh ấy là người sáng dạ và có chí, chỉ tội cái nghèo nên không thể tiếp tục con đường học hành thôi!

Tôi sang phân xưởng này làm việc bỗng chốc lọt vào mắt xanh của tay quản lý. Ông ta cũng có vợ con gia đình đuề huề rồi, trước cũng từ công nhân, sau rồi có kinh nghiệm nên được tiến cử lên chức dần dần. Tôi không phải quá xinh xắn nhưng ai cũng nhận xét tôi là người có duyên ngầm, có cái mặt dễ gây thiện cảm và giọng nói mượt mà, chính chồng tôi cũng nói anh chết mê cái giọng nói và khuôn mặt phúc hậu của tôi.

Sếp tôi rủ tôi đi café ngoài giờ ngay sau khi tôi làm bên đó 3 ngày, tôi hiểu ông muốn gì ở tôi. Vì ở khu công nghiệp, những chuyện như vậy xảy ra hàng ngày và ai cũng coi nó là điều bình thường, thậm chí nhiều chị em công nhân còn muốn sếp để ý đến mình để cặp bồ vì được đủ thứ: Tình, tiền, công việc nhẹ nhàng, lại được chiều…

Tôi đi với sếp chỉ vì lịch sự và ngại từ chối, vì tôi biết nếu tôi từ chối thì cái giá phải trả sẽ là thế nào? Ở phân xưởng này ai mà không biết ông ta là người thế nào? Vậy nên tôi và sếp đến một quán café võng nói chuyện. Quanh đi quẩn lại thì sếp nói là sếp biết tôi có chồng rồi, sếp cũng có gia đình rồi, ai cũng có cái cần giữ cả nên sếp thích những người như tôi.

Tôi nói muốn có thời gian để suy nghĩ, ông ta cho tôi ba ngày để nghĩ. Thú thực lúc đó tôi đã có suy nghĩ rồi, tôi nghĩ đến tương lai của chồng, của tôi, của cả hai chúng tôi. Đây thực sự là một nơi an toàn để tôi có cơ hội thay đổi cuộc sống của gia đình mình, tôi có những cái cần giữ và ông ta cũng thế, tôi thực sự cũng chẳng mất gì…cuộc sống đừng nói là băng hoại đạo đức này nọ, đầy người đức cao vọng trọng còn ngoại tình ầm ầm, người mẫu nghệ sỹ vẫn lên báo khoe chuyện cặp bồ như thường có sao đâu.

Tôi gặp ông ta và nói muốn xin chồng chồng vào làm chân quản lý ca, sếp đồng ý và nói không thành vấn đề, tôi thấy vui vì mối quan hệ của mình lại có thể giúp cho chồng tôi thăng tiến, đơn giản như thế thì có gì mà không thỏa thuận?

Khu trọ tôi đầy cô còn phải đi làm gái đứng đường để kiếm tiền, không phải ai cũng được sếp để ý như tôi. Và chúng tôi dựa trên sự thỏa thuận chứ không phải cưỡng ép gì, cũng chẳng phải là yêu thương quá, người tôi yêu thương và mong muốn mọi thứ tốt đẹp vẫn là chồng tôi, tôi có thể làm tất cả vì anh ấy, vì thế tôi chẳng thấy có gì ân hận khi cặp bồ với sếp cả!

Ai nói thế nào, ai nghĩ thế nào là việc của họ, họ chẳng sống cho chúng tôi để mà hiểu khi mà cơm áo gạo tiền luôn là gánh nặng, khi mà có lúc đói đến lúc mì tôm còn chẳng có mà ăn, chỉ nhìn nhau với cái bụng sôi sung sục và đi rửa bát thuê để kiếm bát phở vào những ngày cuối tháng chưa có lương thì mới hiểu, cái nghèo nó khiến con người ta thảm hại đến mức nào?

Dù sao trong chuyện này tôi cũng có kế hoạch riêng rồi, khi nào chồng tôi học xong, xin được việc tốt hơn thì tôi sẽ chấm dứt mối quan hệ với sếp và tìm việc mới, tất cả mọi việc sẽ lại làm lại từ đầu, thực lòng nghĩ đến chuyện chồng tôi có thể yên tâm học hành và thành công hơn, tôi chẳng thấy chuyện mình đổi tình với sếp là chuyện gì đáng xấu hổ!

Cam chịu cho vợ ngoại tình vì… quá nghèo

Vợ chồng tôi lấy nhau tới giờ đã hơn chục năm nhưng tôi chưa thấy một ngày nào hạnh phúc vì kinh tế của hai vợ chồng quá eo hẹp, nhất là khi chúng tôi sinh con xong. 


Trước đây, cũng giống như anh, khi yêu chúng tôi cũng chỉ biết yêu chứ không tính toán hơn thiệt gì. Ngày sinh viên, tình yêu thường mơ mộng nên chỉ làm theo trái tim chứ không dùng cái đầu để nghĩ. Vợ tôi là người có nhan sắc nên tôi mê lắm. Chính vì mê nên tôi cũng không nghĩ được rằng quê quán xa nhau, cả hai gia đình lại nghèo, tôi và vợ thân cô thế cô trên thành phố lấy nhau sẽ rất khổ. Lúc đó, chúng tôi chỉ mê mải chạy theo tiếng gọi ái tình thôi.

Yêu nhau được hơn một năm thì chúng tôi dọn về ở cùng nhau. Thực ra lúc đó tính toán như vậy vừa là để được gần nhau, vừa là tiết kiệm chi phí sinh hoạt. Về sống cùng nhau, tiền bạc không có chúng tôi bắt đầu nảy sinh mâu thuẫn. Cuộc sống không có tiền quả thật khó khăn vô cùng. Cãi nhau mãi khiến tình yêu cũng chẳng còn nữa. Quá chán nhau, chúng tôi cũng quyết định chia tay. Nhưng đúng vào lúc đó thì cô ấy có bầu.

Đau khổ là ở chỗ cô ấy lại mang song thai. Nghĩ đến việc phá bỏ cái thai để chia tay thì quá tàn nhẫn nên chúng tôi đành đánh liều cưới nhau trong khi chưa có một thứ gì. Cưới xong được vài tháng thì vợ tôi sinh con, hai bên gia đình vì vốn không ủng hộ (do xa quê) vả lại cũng không có tiền nên không ai giúp chuyện tiền nong. Chúng tôi cãi nhau triền miên vì không có tiền. Tôi đi làm còng lưng từ sáng tới tối không đủ tiền cho ba mẹ con cô ấy. Cô ấy thì chửi tôi bất tài, vô dụng không nuôi nổi vợ con. Nhưng nào có phải thế, vừa mới ra trường đã có hai con, kinh tế đè nặng, đi đâu xin việc người ta cũng ái ngại, lại chưa kinh nghiệm nên lương thấp là chuyện đương nhiên.

Khi con lớn hơn một chút, cô ấy gửi con cho nhà trẻ để bắt đầu đi làm. Vợ tôi đẹp nên cô ấy cũng không quá khó khăn để kiếm được một công việc. Lúc đầu tôi cũng mừng vì vợ kiếm được việc làm vì như thế cô ấy có thể san sẻ cùng tôi gánh nặng kinh tế. Tiền lương hàng tháng cô ấy đưa về cho tôi đều rất nhiều, thậm chí gấp 3,4 lần thu nhập của tôi. Không những vậy cô ấy lại có tiền trưng diện nữa. Từ ngày cô ấy đi làm, hai con tôi có điều kiện được ăn uống, chăm sóc đầy đủ hơn (tất nhiên là cô ấy thuê người chăm chứ không có ở nhà để chăm con). Nhưng rồi khi cô ấy đi tối ngày, nửa đêm mới về trong tình trạng say mèm tôi bắt đầu thấy lo lắng. Vợ tôi làm thư kí cho một ông giám đốc. Hầu như không có một ngày nào cô ấy ăn bữa cơm tối với gia đình mà toàn về khi đã rất khuya. Rồi những buổi đi “công tác” dài ngày triền miên của vợ khiến tôi nhận ra rằng đã có sự bất thường.


Tôi đã hỏi và vợ tôi dương dương tự đắc: “Anh không phải người đần để hiểu chuyện gì đang diễn ra đúng không? Kiếm tiền của thiên hạ bây giờ khó lắm, anh lại không nuôi nổi mẹ con tôi thì tôi mới phải làm cái trò mạt hạng đó, chứ nếu anh lo được cho mẹ con tôi cuộc sống sung túc thì tooi đâu đến nỗi phải bỏ chồng, bỏ con ở nhà mà đi hầu người khác”. Nghe vợ nói mà tôi cay đắng lắm. Tôi yêu cầu vợ nghỉ làm nhưng cô ấy không chịu vì nghỉ là đồng nghĩa với miếng cơm manh áo của gia đình lại khổ sở. Cô ấy nói cô ấy quá hãi chuyện bữa ăn cũng phải thòm thèm rồi.

Tôi biết vợ mình đã ngủ với sếp vì chỉ có như vậy cô ấy mới kiếm được nhiều tiền như thế. Tôi cũng đã từng nghĩ tới chuyện bỏ vợ nhưng thương hai đứa con còn chưa đi học mà bố mẹ đã chia đôi ngả nên tôi đành cam phận, chấp nhận là một thằng đàn ông hèn hạ để vợ cắm sừng. Một vài năm nữa, cô ấy có chút của nả tích cóp vào thì tôi sẽ bắt vợ tôi bỏ công việc đó. Dẫu sao tôi cũng muốn gia đình mình được êm ấm và đành chấp nhận hi sinh, chịu thiệt thòi.

Đã hơn 2 năm kể từ khi tôi biết vợ mình có quan hệ bất chính với sếp nhưng tôi vãn im lặng. Cuộc sống ở thành phố với quá nhiều khoản tiền và vì không muốn để con khổ nên tôi đành giả câm, giả điếc chấp nhận cho vợ lên giường với kẻ khác, hi vọng một ngày nào đó cô ấy sẽ hiểu và quay về hoàn toàn bên tôi.

Tôi đã ngoại tình vì chồng kém “chuyện ấy”

Cầm lá đơn ly hôn đã có sẵn chữ ký của mình trên tay, tôi run rẩy không biết phải nói với chồng thế nào, chả nhẽ lại nói thẳng là tôi đã ngoại tình vì chồng yếu “chuyện ấy”.

Tôi là một người đàn bà rất đỗi là bình thường, 33 tuổi, đã có chồng và 1 con gái bụ bẫm, đáng yêu. Chồng tôi hơn tôi 6 tuổi, anh là một người đàn ông hiền lành, chân chất, yêu thườn tôi hết mực nhưng anh lại bị yếu sinh lý! Khi mới yêu nhau, anh chẳng bao giờ đòi hỏi hay ôm hôn tôi cuồng nhiệt, kể cả khi hai đứa đi du lịch riêng với nhau. Tôi cảm động vì nghĩ anh thương mình, anh tôn trọng mình rồi gật đầu cái rụp khi anh cầu hôn.

Đêm tận hôn tôi mong chờ mòn mỏi rồi cũng đến. Tôi háo hức mặc bộ đồ lót đỏ sexy nhất, xịt nước hoa quyễn rũ nhất và lả lơi nằm bên chồng. Anh chỉ vỗ về lưng tôi nhè nhẹ rồi thủ thỉ vào tai tôi: ” Hôm nay mệt rồi, ngủ đi em”. Nước mắt tôi lăn dài suốt đêm hôm ấy. Chẳng lẽ nào thân thể tôi nảy nở dường này mà anh cũng không có một chút khát khao nào sao? Tôi nhẹ đặt bàn tay anh lên bầu ngực không mặc đồ lót của mình, anh vẫn để yên, không hề cuồng si mê dại…

Chồng tôi quá tệ trong chuyện ấy.

Rồi tôi cũng trở thành đàn bà nhưng tuần có tuần không, lặng lẽ. Đến lúc này tôi mới biết, quả thật chồng tôi yếu sinh lý chứ chẳng phải tôn trọng tôi hay đi làm căng thẳng, mệt mỏi gì. Mặc dù anh luôn chiều chuộng, yêu thương tôi nhưng cái bản năng đàn bà trong tôi luôn thét gào đòi hỏi. Nào có nhiều nhặn gì đâu, tôi chỉ cần được đủ như những người đàn bà khác mà thôi. Sau khi sinh con xong, ham muốn trong tôi càng đốt cháy dữ dội hơn, đến nỗi, có ngày đàu óc tôi vẩn vơ không thể làm được gì, chỉ ngồi đọc những truyện ngôn tình trên mạng. Đọc đến đoạn ái ân mùi mẫn, trong tôi lại chảy ra dòng suốt khát khao âm ấm. Có đêm, khi chồng con đã ôm nhau say ngủ, tôi vào nhà tắm thủ dâm rồi ngồi khóc một mình suốt mất tiếng. Chả lẽ tôi sẽ phải thủ dâm nốt phầ đời còn lại sao?

Thế rồi, tôi cũng đã ngoại tình. Nhân một lần công ty đi liên hoan sinh nhật. Mọi người uống bia rồi hát karaoke. Có tí men trong người, lại ngồi bên một người đàn ông cao to lực lưỡng, không hiểu chếnh choáng thế nào mà tôi lại ôm gì lấy anh. Bàn tay thèm khát lục lọi cơ thể anh. Anh chẳng nói gì, chỉ thở nhẹ bên vành tai tôi. Anh dìu tôi sang khách sạn bên cạnh quán karaoke đó và cho tôi một đêm dài sung sướng. Đến tận đêm hôm ấy, khi đã là đàn bà được 6 năm, tôi mới biết thế nào là ái ân mãn nguyện. Cả đêm tôi không ngủ, mải miết đắm chìm trong vòng tay rắn chắc và làn môi tham lam của anh. Anh thủ thỉ anh đã thèm khát tôi từ rất lâu rồi, chỉ chờ có ngày hôm nay thôi…

Sáng hôm sau về nhà, tôi đã tránh ánh mắt của chồng. Anh không hỏi tôi đi đâu, cũng không hỏi vì sao đêm qua em không về nhà, mà nhẹ nhàng: “Tối qua em đi chơi có vui không?”. Tôi muốn hét thẳng vào mặt chồng rằng “Đêm qua tôi ngủ với người đàn ông khác đấy. Anh có vui không?”. Nhưng anh có tội tình gì đâu, anh cũng đâu có muốn mình yếu sinh lý. Hóa ra, tôi là người đàn bà ngoại tình vì chồng yếu sinh lý đấy!.

Đêm đêm, nằm bên chồng, tôi thương mình bao nhiêu thì lại nhớ quay quắt người tình bấy nhiêu. Nhớ quá, tôi đã chạy lên sân thượng gọi điện cho anh rồi chúng tôi alo sex. Anh giúp tôi giải quyết ham muốn rất đỗi bình thường ấy rồi hẹn cuối tuần này sẽ bù đắp cho tôi thật nhiều, thật nhiều. Tháng ngày tôi, tôi đã biến thành người đàn bà hai mang lúc nào không rõ. Một mặt là người vợ hiền, mẹ đảm luôn dịu dàng, yêu thương chăm sóc chồng con. Một mặt, tôi lại là người đàn bà cuồng dâm, luôn khao khát nhục dục bên người đàn ông khác, không phải là chồng.

Tôi nên ly hôn với chồng để danh chính ngôn thuận ở bên người tình khỏe mạnh để ngày ngày thỏa sức ái ân, hay cắt đứt với người tình để ở bên chồng và đứa con thơ dại? Tôi vừa muốn có chồng, vừa muốn có người tình nhưng lại day dứt, dằn vặt mãi không thôi. Tôi có quá tham lam không hay nên đưa tờ đơn đã ký rất lâu rồi cho chồng tôi?

Pakistan: Cậu bé 10 tuổi bị phạt 7.000 USD vì ngoại tình

Một cậu bé 10 tuổi ở Pakistan vừa bị toà án tuyên nộp phạt 7.000 USD vì tội ngoại tình với người phụ nữ đã có gia đình.

Vụ việc xảy ra hôm 15/6 tại một ngôi làng hẻo lánh ở Bakhrani thuộc tỉnh Sindh ở nam Pakistan, cách Karachi 510km về phía bắc.

Một câu bé 10 tuổi được xác định là ngoại tình với người phụ nữ đã có gia đình. Do cậu bé và người phụ nữ này thuộc hai bộ tộc khác nhau. Do đó, gây nên mối thù oán giữa hai bên.

Cậu bé 10 tuổi bị toà án bộ tộc yêu cầu nộp 7.000 USD cho bên bị hại.

Cậu bé đã bị đưa ra toà án bộ tộc để giải quyết. Tại toà, cậu bị tuyên án phải nộp phạt 700.000 Rupee (khoảng 7.000 USD) cho bên bị hại. Hiện tại, gia đình cậu bé mới chỉ nộp được 50.000 Rupee.

Tuy nhiên, ông Umar Tufail, cảnh sát trưởng Bakhrani cho biết sự việc trên là có thật, nhưng hoàn toàn trái với pháp luật. Hiện phía cảnh sát đang vào cuộc điều tra.

Theo Luật Hình sự Pakistan, một nam giới trưởng thành quan hệ với một bé gái sẽ bị coi là phạm tội cưỡng hiếp, nhưng trường hợp một phụ nữ có quan hệ với một bé trai không được quy định trong luật. Tuy nhiên, người phụ nữ có thể bị kiện vì tấn công tình dục.

Tháng 7 năm 2013, Tòa án Tối cao Pakistan đã tuyên bố các tòa án bộ tộc là bất hợp pháp với những vụ xử quyết bất hợp pháp với pháp luật và đã được yêu giải thể, một số nơi vẫn còn duy trì.

Cửa nào trở về cho vợ ngoại tình?

Người đàn bà trong cuộc hôn nhân của mình lại chung đụng xác thịt với một người khác vì dại dột, vì ham hố, vì ngây ngô… là ví dụ rõ ràng nhất về người vợ ngoại tình, phản bội, tráo trở. Thế nhưng họ có đáng được tha thứ?

Hôm trước, tôi từng viết về những người đàn bà bỏ chồng theo trai (dù là thực hay là đồn thổi). Và tôi tin rằng luôn có những cuộc quay trở về của họ sau những lầm lỡ. Liệu những người đàn ông ở nhà, có dang rộng vòng tay cho lỗi lầm của vợ hay không? Như thế có là nhu nhược hay không?

Ngay sau chị B. bỏ đi vì không thể chịu nổi chồng, chồng chị vẫn ném những lời cay đắng về phía chị. Thế nhưng sau một thời gian nhận ra thế giới ngoài kia không đẹp đẽ, lý tưởng, không phù hợp với mình, chị đã nuốt nước mắt quay trở về. Trong những ngày chị đi hun hút, anh đã tự hứa với lòng mình, nếu gặp lại chị, việc đầu tiên anh làm là cạo sạch đầu và bôi vôi… rồi đuổi đi ăn xin, sung sướng chẳng muốn lại muốn làm loạn. Thế nhưng, ngày chị về, phản ứng đầu tiên của anh khi gặp chị là chửi, nhưng mà anh không đuổi, anh mở cho chị một con đường để chị lặng lẽ xách túi vào nhà. Chỉ 2 ngày hôm sau, vợ chồng chị lại rúc vào nhau như đôi chim cu. Họ coi như chưa có gì xảy ra. Hàng xóm nói ra nói vào, anh còn bênh chị ra mặt…

Sẽ có không ít vấn đề phát sinh sau những cuộc trở về của người vợ ngoại tình . Cụ thể là sự dằn vặt lương tâm của cả hai bên. Đàn ông sẽ bị mang tiếng có vợ bỏ nhà theo trai, chung chạ với nhiều người đàn ông khác… Đàn bà mang tiếng bỏ nhà theo trai, ham giàu sang, phú quý, vỡ mộng mới quay trở về.

Dù xã hội ném lại những lời lẽ cay nghiệt, thì ta cũng phải nghĩ suy trước những lời tâm sự tận đáy lòng của một người trong cuộc: Khi thiếu cô ấy, tôi thực sự đau khổ. Tôi thấy mình bị chìm trong men rượu, tôi nghe thấy các con mình khóc lóc… Vì thiếu vợ, tôi và các con không được ăn đủ bữa, quần áo không ai giặt, nhà cửa bề bộn.

Trên thực tế, trớ trêu thay dù hành động bỏ đi là đúng hay sai thì người nhận lại hậu quả vẫn cứ là đàn bà (Ảnh minh họa).

Có rất nhiều người đàn bà may mắn sau khi trở về. Chuyện gia đình nhà chị H là một ví dụ. Ngày chị xách ba lô quay trở về nhà, anh chồng chị có mắng chửi, hằm hè thế nhưng chỉ thấy chị im lặng và khóc. Đến 3 ngày sau chị mới nói, cuộc sống gia đình chật vật quá, chị đi theo bè bạn làm ăn. Đâu ngờ gặp toàn lũ đểu, tiền bạc mang về cho chồng con không có, nỗi nhục thì theo đuổi đằng đẵng.

Nghe chị nói vậy, cộng với bao nhiêu ngày im lặng và nghĩ, anh biết rồi… Anh mang hết quần áo đi để giặt, anh lấy nước về lau nhà. Anh bảo: “Xí xóa nhé, bây giờ xin em ở nhà đói khổ nuôi con”. Tha thứ lúc này đây không phải là nhu nhược, hèn nhát mà là tự mở cho mình cơ hội để làm lại và yêu thương.

Không có nhiều chuyện kết thúc có hậu như 2 câu chuyện trên. Bởi có không ít những người đàn ông chỉ sau vài ngày vợ bỏ đi, họ cưới ngay một cô vợ khác bằng một đám cưới linh đình mà bất chấp dư luận, pháp luật… Đàn ông là phái mạnh, họ vẫn tự cho rằng “mình có què, có cụt vẫn dễ dàng lấy vợ”.

M. A là cô bạn rất thân của tôi. Chồng M.A vốn khô khan lại gia trưởng nên cô giận dỗi bỏ nhà đi và kèm tờ đơn ly dị để dọa chồng. Ai ngờ, ngay hôm sau chồng cô đã tự mình nộp đơn lên tòa. Cô còn được biết, anh đã vận dụng mọi mối quen biết để việc ly hôn được diễn ra nhanh nhất có thể. Vì còn yêu chồng, cô đã vội vàng quay về để níu kéo, nhưng là vô ích. Chồng cô đay nghiến, và coi việc cô bỏ nhà đi là hư hỏng, là không ra gì, là bỏ chồng thì chỉ để theo trai. Anh ta tuyên bố không bao giờ chấp nhận một người vợ như cô nữa. Điều M.A thật sự sốc, đó là chồng cô đã nhanh chóng làm lễ đính hôn với một cô gái khác, mặc dù việc ly hôn còn chưa giải quyết xong. Đi bất cứ đâu, chồng cô cũng hãnh diện giới thiệu với mọi người về vợ sắp cưới, nào là ngoan ngoãn, giỏi giang, nào là so với cô thì hơn gấp trăm, gấp ngàn.

Với đàn ông, đặc biệt là người đàn ông vốn tính gia trưởng, có lẽ hành động bỏ nhà đi của vợ là rất khó để tha thứ. Vì danh dự, vì tự tôn của bản thân cho dù còn yêu và còn có thể cứu vãn nhưng họ cũng vẫn buông tay. Đàn bà ích kỷ và nông nổi, còn đàn ông ích kỷ và quyết đoán thế nên, nếu giải quyết vấn đề một cách nông nổi, thì đàn bà sẽ nhận lại sự quyết đoán phũ phàng từ người đàn ông mà thôi.

Câu chuyện của L. cũng đau lòng không kém. L vốn xinh đẹp và nhanh nhẹn, cô vướng lưới tình với chồng vì anh có cái miệng nói chuyện ngọt ngào, nhưng vô công rồi nghề, xấu người, xấu cả nết. Chịu đựng mãi cô đã đình công bỏ nhà đi, để mong chồng hối hận mà thay đổi. Ai ngờ, chỉ một lần duy nhất nóng vội mà cô đã mất tất cả. Sau một vài lần gọi mà cô vẫn không chịu trở về, chồng cô đã tuyên bố luôn: "Không có em, tôi có người khác". Anh ta cầm toàn bộ số tiền chuẩn bị mua căn chung cư mà cô đã gom góp gần 10 năm, để làm một đám cưới hoành tráng với chính cô bạn học cũ của mình. Và không quên rêu rao khắp nơi rằng, cô là người vợ ngoại tình, bỏ chồng để theo người đàn ông đẹp trai và giàu có. Biết chuyện cô lao đến đám cưới để đòi lại công bằng, thì nhận được một cái tát như trời giáng của chồng và bị gia đình chồng đuổi đi.

Trên thực tế, trớ trêu thay dù hành động bỏ đi là đúng hay sai thì người nhận lại hậu quả vẫn cứ là đàn bà. Thế nên, một lời nhắn nhủ với các chị là hãy suy nghĩ thật kỹ trước mọi hành động để không tự chuốc tổn thương vào mình.

Như tôi nói ở trên, các chị có cửa để quay về, nhưng cánh cửa ấy hiếm và hẹp.

Theo T.Phan / Trí Thức Trẻ

Chồng ngủ với vợ ân nhân và bảo tôi "Yêu" anh ta để trả nợ

Tôi bỏ nhà đi đã hai hôm nay và cũng chừng đó thời gian tôi giam mình trong khách sạn để trút cạn nước mắt cho những gì đang xảy ra. Tôi không chịu nổi khi phải ngày ngày gặp mặt người tồi tệ, một cuộc hôn nhân vỡ tan và trên hết là nỗi khổ khi bất đắc dĩ trở thành một kẻ phản bội chính ân nhân của mình.

Vợ chồng tôi đã có một khoảng thời gian bần cùng. Tôi đau ốm, chồng mất việc trong khi con lại còn quá nhỏ. Có những ngày hết tiền, chúng tôi phải chở con về nhà bố mẹ chồng để ăn ké một bữa cơm. Tuy là cơm nhà nhưng khi không đưa tiền cũng thật khó nuốt. Mẹ chồng hay liếc vì nghĩ chồng tôi rước một “con bệnh” về làm vợ. Ăn được mấy bữa, chị dâu của chồng đuổi thẳng cổ chúng tôi ra khỏi nhà.

Lúc đó cơ cực đến nỗi tôi chỉ muốn giải thoát kiếp người của mình bằng cái chết. Rồi ân nhân của chúng tôi xuất hiện. Anh ấy ngày xưa là bạn của anh trai tôi. Trước còn đi học hay đến chơi nhà nên khi gặp nhau là chúng tôi nhận ra nhau ngay.

Bây giờ anh ấy rất thành đạt, vợ con đuề huề. Biết vợ chồng tôi khó khăn, anh sẵn sàng ra tay giúp đỡ. Anh đưa tôi vào viện chữa bệnh, giúp chồng tôi tìm việc ở một công ty bạn của anh. Sau đó anh còn cho chúng tôi vay tiền xây nhà. Trong khoảng thời gian đang xây dựng, anh đưa chúng tôi về nhà anh cho ăn ở mà không hề lấy một xu nào.

Tôi vẫn hay nói với chồng, trong lúc khó khăn cả nhà chồng còn muốn chối bỏ vậy mà anh ấy vẫn giúp đỡ, ơn này không sao kể hết, cả đời vợ chồng phải sống và trả ơn cho anh ấy. Cứ tưởng chồng tôi là người trí thức và hiểu chuyện, vậy mà hóa ra lại là một kẻ bạc bẽo vô ơn và vô liêm sỉ.

Sau khi có nhà có cửa, có công việc ổn định, tôi phát hiện chồng ngoại tình. Tôi hận anh cao ngạo đến mức đã ngoại tình còn không thèm tìm cách che giấu cho cẩn thận. Khi tôi phát hiện, anh cũng không tỏ vẻ sợ sệt tội lỗi gì lắm. Tôi quay cuồng trong đau khổ và tìm mọi cách để biết người phụ nữ đó là ai.

Không có ai để tâm sự, tôi lẳng lặng tìm đến vợ của ân nhân – người phụ nữ đảm đang mà tôi luôn ngưỡng mộ. Sau khoảng thời gian ăn nhờ ở đậu nhà chị ấy chúng tôi đang dần trở nên thân thiết. Cũng tại nơi đó, tôi bắt gặp chồng mình. Mặc dù không tận mắt chứng kiến cảnh họ ôm ấp mặn nồng nhưng nhìn thái độ tôi hiểu ngay mối quan hệ giữa họ là gì.


Không biết chồng tôi có thấy tự ghê tởm bản thân không khi sống như một kẻ phản phúc vô ơn, ăn nằm với vợ của ân nhân ngay trên chính chiếc giường của họ? Không biết chồng tôi có biết luật nhân quả ở đời và lường trước được hậu quả những việc mình đang làm?

Chồng tôi còn tự thú những điều mà tôi không đủ sức chịu đựng để nghe vì quá ghê tởm. Họ ngoại tình với nhau từ những ngày vợ chồng tôi mới về ở nhờ để xây nhà. Ban đêm họ đã lẻn ra khỏi phòng để ngoại tình với nhau.

Trong muôn vàn phụ nữ, sao chồng tôi không chọn một ai khác mà lại chính là vợ của ân nhân đã cứu vớt cả gia đình chúng tôi? Tôi thấy xẩu hổ với lương tâm và với anh ấy. Anh ấy đạo đức là thế lại gặp phải chúng tôi, không khác gì nuôi ong tay áo.

Số tiền xây nhà chúng tôi nợ anh ấy còn chưa trả xong. Lần nào nhắc đến anh cũng gạt đi và bảo vợ chồng tôi cứ để tiền đấy mà lo cho con cái đã, trả nợ tính sau. Nợ tiền chưa hết, chúng tôi lại nợ anh nghĩa ân tình. Và đây là cách chồng tôi trả nợ anh ấy. Tôi ước mình được chết đi để khỏi phải hổ thẹn nếu chuyện này bị lộ ra.

Đáng khinh bỉ hơn là thái độ của chồng tôi. Khi tôi đay nghiến chồng vì anh đã ngoại tình với vợ ân nhân – một người đáng ra phải mang ơn. Thay vì nói lời xin lỗi, chồng tôi đã nói thế này “Thế em cũng ngủ với anh ta đi mà trả nợ”. Nghe xong câu đó, tôi đã sốc đến nỗi cấm khẩu vì sự tệ bạc và khốn nạn của chồng. Chồng tôi đã quên mất công việc mà anh đang làm từ đâu ra, căn nhà mà anh chui ra chui vào mỗi ngày ở đâu mà có. Tôi bỏ nhà đi từ hôm đó vì không thể nhìn mặt chồng thêm nữa.

Bây giờ tôi không biết phải đối mặt với chuyện tày đình này thế nào? Tôi đâu thể sống tiếp với chồng và cũng đâu thể nhìn mặt ân nhân của tôi? Mọi thứ tôi đang có cũng nhờ anh gây dựng nên, tôi phải làm sao trả nợ cho hết?

Những bà vợ có chồng ngoại tình và các cô bồ nhí nên đọc tâm sự này!

Cuối cùng là về tuổi thọ của việc làm vợ và làm bồ. Tre già thì măng mọc, bồ nhí hết đát thì đàn ông cũng sẽ từ bỏ để tìm mối khác. Mà nếu không bị bỏ thì các em ấy cũng phải tự rời bỏ…

Tôi biết ở đâu đó vẫn luôn có những ông chồng ngoại tình. Trong khi các bà vợ ở nhà đau đớn đến hóa rồ thì các cô bồ nhí tha hồ phè phỡn tận hưởng chút cảm giác chiến thắng. Đa phần bà vợ đều hận đến xương tủy những người thứ ba.

Các bà vợ chỉ ước gì bỗng dưng họ đau ốm bệnh tật tàn phai nhan sắc hoặc bị đuổi việc hoặc bị ném lên đảo hoang và tốt hơn hết là bị cả 3 cái cùng một lúc. Nhưng riêng tôi thấy các bà vợ thì cứ yên tâm “cái gì của mình sẽ là của mình” và tôi cũng rất xót xa cho các cô bồ nhí vì những lý do sau:

Ai mà không muốn có một cuộc sống bình thường, được sở hữu những người mà mình yêu thương. Nhưng vốn liếng kĩ năng của các em ấy chỉ có thể dùng lén chung chạ với người đàn ông của người khác. Yêu một người đến mức lên giường cùng họ nhưng chỉ bên nhau được vài giờ đồng hồ là phải trao trả về cho chủ nhân đích thực. Xét về tính chất công việc thì có khác gì gái bán thân. Vì thế nên “bồ nhí” cũng là một nghề hạ đẳng không được thừa nhận.

Đàn ông thường dành nhiều năm trời để tán tỉnh, yêu và cưới người được gọi là vợ. Họ mua cho vợ nhà cửa xe cộ, lương tháng nộp đủ lại còn phải làm tròn nghĩa vụ với nhạc phụ nhạc mẫu. Cái mà họ có với vợ là cả một gia đình. Còn với bồ nhí, tất cả chỉ là một mối tình. Thoạt nghe có vẻ lãng mạn, nhưng với đàn ông có vợ, bồ nhí không nhiều hơn một chữ “tình dục”.

Với đàn ông, bồ nhí chỉ là một mối tình (Ảnh minh họa)

Chính vì thế mà bồ nhí thường rất trẻ tuổi. Đàn ông có vợ thích gặm cỏ non là có lý do. Thứ nhất, vì các em ấy còn nhỏ nên thường không thông minh, kém sâu sắc do đó dễ dụ. Còn nếu các em ấy thông minh thì đã không yêu đàn ông có vợ.

Thứ hai, vì các em không vướng bận gia đình con cái nên rảnh rỗi nên dễ gọi. Đàn ông có thể tranh thủ chút thời gian sau khi đã làm tròn công việc và trách nhiệm với vợ con.

Thứ ba, vì các em trẻ tuổi nên ảo tưởng vì thế mà dễ tin.

Thứ tư, vì các em đang trẻ nên thân hình cũng hấp dẫn và chịu khó lăng xả lúc trên giường. Nói tóm lại, đàn ông có vợ đến các em ấy không vì gì ngoài cái dễ dãi.

Ấy thế mà các em ấy đâu hay biết. Chỉ cần đàn ông nói yêu là đã vểnh mặt lên tự cho mình là kẻ chiến thắng, cho mình là tuổi trẻ tài cao nên mới cướp thành công người đàn ông từ tay các bà vợ. Các em ấy có biết vì sao đàn ông rất ít nói yêu vợ mà lại hay nói yêu với nhân tình không?

Là vì khi tiếng yêu xuất phát từ con tim, nó sẽ trở thành ngôn ngữ không lời, chỉ còn lại hành động. Họ đi làm việc mỗi ngày, họ chăm con, họ quan tâm hay thậm chí cãi vã nhưng mục đích cuối cùng vẫn là ở bên vợ. Còn thể loại tình yêu phát ra liên tục với các em chỉ là tiếng gọi giải tỏa từ nửa thân dưới của đàn ông. Bởi vì ngoài lời nói đó, họ chẳng có gì cho các em nữa.

Hơn nữa bồ nhí cũng chẳng bao giờ cướp thành công người đàn ông từ tay các bà vợ. Chẳng qua là họ phớt lờ khi cuộc sống của cả hai có quá nhiều thứ mệt mỏi, không còn buồn đụng đến nhau...

Chỉ cần đàn ông mua cho các em ấy chút quà là các em đã mãn nguyện đến ngạo mạn. Ngồi hít hà mùi da thuộc từ túi xách hàng hiệu fake 1 fake 2 mà họ mỉa mai thương cảm cho các bà vợ ở nhà chẳng bao giờ được chồng tặng quà. Nhưng chính chúng ta mới phải là người xót thương cho các em ấy.

Các ông chồng chỉ mua quà cho bồ nhí nhưng lại trao tất cả tài chính vào tay các bà vợ, từ đó họ thích mua gì thì mua. Một cuộc sống tự chủ về tiền bạc và một cuộc sống chỉ biết ngửa mặt ngửa tay hiến thân chờ bố thí thì cái nào đáng thương hơn?

Nếu chồng lỡ có bồ nhí thì người lo không phải là các bà vợ mà là chính các em ấy (Ảnh minh họa)

Cuối cùng là về tuổi thọ của việc làm vợ và làm bồ. Tre già thì măng mọc, bồ nhí hết đát thì đàn ông cũng sẽ từ bỏ để tìm mối khác. Mà nếu không bị bỏ thì các em ấy cũng phải tự rời bỏ vì chẳng thể sống dưới thân phận người thứ 3 mà không lo nghĩ đến tương lai cho riêng mình.

Trong trường hợp các em bất chấp để trung thành với nghề bồ nhí thì lại càng đáng thương. Vì rõ ràng người như thế là không bình thường. May mắn thì thân thể còn nguyên vẹn không xuống cấp, còn không cũng khuyết tật về nhân cách và tâm hồn.

Thế nên chị em ạ, nếu chồng lỡ có bồ nhí thì người lo không phải là các bà vợ mà là chính các em ấy. Nếu ai đang làm hoặc đang có ý định làm bồ nhí cũng nên đọc tâm sự này của tôi. Chúc mọi người có một cuộc sống bình thường!

Ngoại tình, cả đôi bị “trói khỏa thân” cho dân làng xem

Chỉ vì ghen tuông một phụ nữ đã vượt 200 km dùng dao cứa cổ bồ nhí của chồng, một người đàn ông khác lại thuê xã hội đen để bao vây khách sạn bắt quả tang ngoại tình. Thậm chí có trường hợp, ngoại tình, bị bắt trói cả đôi khỏa thân ở đường cho dân làng xem...

Vượt 200 km, cắt cổ “tình địch” đến chết

Người dân khu vực bản Vẽ, xã Yên Na (Tương Dương, Nghệ An) đang xôn xao trước cái chết của chị Lô Thị V. (SN 1980, trú bản Vẽ). Hung thủ gây ra cái chết của chị V. là Lê Thị Ngoan (SN 1982, Thanh Hóa).

Lê Thị Ngoan có chồng là anh N.V.H, vốn là công nhân nổ mìn của nhà máy thủy điện bản Vẽ. Họ đã lấy nhau hơn 5 năm nay và đã có với chồng 3 mặt con.

Hy hữu, đánh ghen, máy bay, 200km, xã hội đen

Khe suối nơi nghi can rơi xuống sau khi vật lộn với nạn nhân.

Ngoan ‘nghe bóng nghe gió’ về việc chồng có quan hệ tình cảm với chị V. trong thời gian anh này làm việc tại nhà máy thủy điện. Nổi máu ghen tuông, Ngoan vượt chặng đường dài vào miền Tây xứ Nghệ để làm cho ra nhẽ.

Một lát sau cuộc gặp bất ngờ này, người dân địa phương nghe thấy tiếng ẩu đả trong nhà chị V. Khi hàng xóm chạy đến thì phát hiện chị V. đã gục xuống trên vũng máu, tử vong.Trong khi đó, Ngoan bị rơi từ trên sàn nhà xuống bờ suối ở độ cao chừng 5m và ngất xỉu.

Ngoại tình, bị bắt trói cả đôi khỏa thân ở đường cho dân làng xem

Cũng trong năm 2013, một vụ đánh ghen nghiêm trọng nữa xảy ra tại xã Phú Xuân, huyện Phú Vang, tỉnh Thừa Thiên-Huế.

Đêm 9/6/2013, anh Nguyễn Văn H. (46 tuổi, Phú Xuân) lọ mọ tìm đến nhà tình nhân là chị Phan Thị V. cách đó vài bước chân để “tâm sự”. Không may, lúc đi ngang qua khu vườn nhà tình nhân, anh H. gây nên tiếng động nên bị Nguyễn Quang Tr. - là anh chồng của chị V. nghe được.

Vì nghi ngờ em dâu có ngoại tình nên anh Tr. đã gọi thêm hai người em mình tới bắt quả tang tại trận. Sau đó, ba người đàn ông lập tức khống chế đôi “gian phu, dâm phụ”, giữ nguyên hiện trường, đồng thời gọi hàng xóm đến làm chứng.

Đồng thời, những người anh chồng của chị V. đánh “kẻ cướp vợ người khác” tới tấp. Họ còn ép buộc cặp đôi “gian phu, dâm phụ” diễn tả lại hành vi “mây mưa”, bắt người đàn ông nằm lên bụng người đàn bà rồi dùng điện thoại chụp ảnh lưu bằng chứng.Từ lúc bị bắt quả tang, đôi “gian phu, dâm phụ” không được phép mặc áo quần...

Sau đó, gia đình nhà chồng chị V. tiếp tục đưa cặp trai gái ra trước hiên nhà “dâm phụ”, trói chặt hai người, bắt đứng trong hoàn cảnh không mảnh vải che thân để bà con đi qua thấy.

Hậu quả, anh H. nhập viện trong tình trạng toàn thân thể bầm tím, chân tay và bộ hạ sưng phù, phải tiến hành phẫu thuật cả “của quý”.

Thuê người cắt "của quý" của tình địch

Chỉ cách đây chưa lâu, trưa ngày 22/5/2015, tại một khách sạn ở TP. Bạc Liêu (tỉnh Bạc Liêu), ông Đỗ T.T. (cán bộ Sở Xây dựng tỉnh Bạc Liêu) cùng người thân trong gia đình cũng tổ chức... đánh ghen.

Hai người bị tình nghi có quan hệ không trong sáng là vợ ông T.T. - bà Phạn Thị N. (35 tuổi, cán bộ Trung tâm Y tế Dự phòng tỉnh Bạc Liêu) và ông Ngô Trường T. (Chánh Văn phòng Huyện ủy huyện Vĩnh Lợi, Bạc Liêu).

Trên Một thế giới, ông Đỗ T.T. nói, nhiều năm nay ông đã nghi vợ mình không chung thủy và phát hiện vợ đi cùng người đàn ông khác, nhưng bà N. cho rằng đó chỉ là quan hệ bạn bè bình thường.

“Trưa 22/5, “xã hội đen” mà tôi thuê theo dõi đã phát hiện N. cùng ông Chánh văn phòng Huyện ủy vào khách sạn. Hôm đó, nhũng người tôi thuê đã chuẩn bị đồ nghề để xẻo "của quý" của ông Trường T... nhưng rất tiếc vì không làm được”, ông Đỗ T.T. nói.

Trong lúc mọi người nhốn nháo, bà N. đã nhanh chóng đón xe ôm đi mất. Cửa khách sạn sau đó đóng chặt, công an vào làm việc với ông Trường T. và một lúc sau vị cán bộ này được mời về trụ sở công an làm việc.

"2 bà, 1 ông" đánh nhau trên máy bay Vietnam Airlines

Đêm 21/11/2014, một chuyến bay của Vietnam Airlines từ TP HCM đi Hà Nội đã bị chậm giờ khởi hành vì 3 hành khách xô xát ngay trên máy bay. Nguyên nhân của vụ việc cũng xuất phát từ sự ghen tuông.

Cụ thể, ba vị khách bao gồm vợ chồng anh T. (quê Thái Nguyên), chị M. (SN 1990, hai vợ chồng sống ở Hà Nội) và khách nữ còn lại là chị V. (SN 1986, sống tại TP HCM, quê ở Thanh Hóa).

Khi hành khách đã ổn định chỗ ngồi, máy bay chuẩn bị đóng cửa để lăn bánh ra đường băng thì chị M. và V. xảy ra cãi cọ nhau, nguyên nhân do chị M. nói V. giật chồng mình.

Lời lẽ về sau càng thô tục, lớn tiếng. Hai người có hành vi tát, đạp, bổ giày vào mặt nhau. Người chồng ra sức can ngăn nhưng không được.

Hơn 200 hành khách của chuyến bay bất đắc dĩ phải chứng kiến màn đánh ghen chưa từng có và bị chậm bay tới nửa giờ.

Sau khi hành khách xuống máy bay cùng hành lý, chuyến bay bị chậm 28 phút so với kế hoạch. Cảng vụ Tân Sơn Nhất quyết định phạt mỗi hành khách nữ 7,5 triệu đồng.

Thiếu nữ bị đánh ghen, ép hát bài “Cuộc đời vẫn đẹp sao”

Vào chiều 17/4/2013, chị Lê Thị T. (SN 1994, huyện Kỳ Anh (Hà Tĩnh) cũng bị một một nhóm người lôi lên chiếc xe taxi để đi đánh ghen.

Bốn người này là Thảo, Phương, Thắm và Tuấn, cho rằng T. dám "léng phéng" với một người con trai có tên Vũ mà Phương đã trót đem lòng yêu mến nên cả nhóm quyết cho cô này một bài học.

Hy hữu, đánh ghen, máy bay, 200km, xã hội đen

Nạn nhân nhập viện trọng trạng thái bất tỉnh nhân sự (Ảnh: Công an Nghệ An)

Chạy được một đoạn, chị T. bị lôi ra khỏi xe đánh đập, bỏ trên dốc đồi cao rồi đạp cho lăn xuống, sau đó bị cắt tóc, cạo sạch lông mày. Một tên trong nhóm còn lấy lưỡi lam dọa rạch mặt, bắt quỳ xuống cởi hết quần áo T.

Chưa hết, trong quá trình hành hung, nhóm đối tượng trên còn bắt T. hát theo bài hát “Cuộc đời vẫn đẹp sao”.

Hành hạ đến lúc thấy nạn nhân bất tỉnh, bọn chúng liền đẩy chị vào trong xe, chạy tiếp rồi bỏ xuống bên vệ đường. Mặc nạn nhân trong tình trạng tổn thương nghiêm trọng, nhóm đối tượng bỏ đi.

Hậu quả của những hành vi man rợ này là chị T. có dấu hiệu của chấn thương sọ não, với các triệu chứng hôn mê, khó thở, nói nhảm, co quắp chân tay, la hét.

Một tháng trước khi cưới, vợ tôi vẫn ngủ với đàn ông khác

Tôi chưa bao giờ nghi ngờ tình yêu của vợ dành cho tôi, nhưng ấy là chuyện trước khi tôi đọc được đoạn tin nhắn chứa đựng bất ngờ động trời, vô cùng tội lỗi ấy.


Tôi với em gắn bó có đến gần 10 năm, kể từ ngày em đến làm thu ngân cho quán bar chủ yếu phục vụ khách nước ngoài trong khu phố gần nơi tôi ở. Em xinh xắn, hiền lành, làm việc trong môi trường như thế nhưng nhìn em rất khác những người xung quanh em. Để ý thấy em có những hôm rất muộn, khi quán đã đóng cửa vẫn lủi thủi đi về một mình, tôi lân la làm quen rồi ngỏ ý được đón đưa. Em hình như cũng mến tôi sau vài lần chuyện trò nên đồng ý.

Chỉ vậy thôi mà chúng tôi dần yêu nhau. Tôi chẳng giàu có gì, nhưng cũng có vẻ vì thế mà chúng tôi hợp nhau hơn, thấu hiểu những nhọc nhằn, vất vả của nhau. Khi em làm việc muộn tôi mua đồ ăn đêm cho em. Hôm nào được nghỉ vì có người thay ca em lại ở nhà nấu nướng mời tôi đến. Chuyện tình của chúng tôi phẳng lặng như thế trong liền mấy năm, bố mẹ tôi biết em, em cũng đã đưa tôi vượt đường xa vài chục cây số về thăm gia đình. Chưa bao giờ tôi nghĩ em lừa dối tôi, và với tôi, em cũng là tình yêu duy nhất.

Khi chúng tôi kết hôn, bố mẹ hai bên dồn tiền mua cho hai đứa một cái chung cư nho nhỏ. Vì nhà tôi chật, lại có 2 anh em. Anh trai tôi ở với bố mẹ nên tôi được các cụ cho ra ngoài. Vợ tôi sớm có bầu rồi sinh con. Hạnh phúc tưởng như không thể viên mãn hơn được nữa.

Nhưng thời gian nghỉ sinh vợ tôi không đi làm, nên tôi mới bắt đầu thấy có chuyện. Cô ấy hay nhận được tin nhắn vào buổi tối. Ban đầu tôi không để ý, nhưng sau tối nào cũng thấy tin đi tin lại thì tôi hỏi, cô ấy bảo mấy chị em cùng chỗ làm nói chuyện tán gẫu hỏi thăm nhau. Từ hôm tôi hỏi thì tôi không thấy vợ nhắn tin nữa, nhưng cô ấy bắt đầu nhận được điện thoại buổi tối. Người gọi đến cho tôi cảm giác rất lạ vì họ khiến vợ tôi bối rối. Cô ấy tắt chuông không nghe hoặc chỉ nói bâng quơ "số lạ" hay "chắc nhầm máy".

Chính vì trong lòng có chút gờn gợn nên tôi không thể kiềm mình rờ tới điện thoại của vợ. Cơ hội đến khi máy vợ tôi lại có tin đến trong khi cô ấy đang tắm còn tôi thì giúp vợ bế con. Đoạn chat giữa vợ và số lạ đã bị xóa hết, tôi chỉ còn đọc được đúng 1 đoạn vợ mới gửi đi "để cho tôi yên" và người kia vừa nhắn lại "em quên hết đêm mặn nồng hôm ấy của chúng mình rồi à?/ Sinh nhật em đó". 

Tôi choáng váng. Người đàn ông nào có thể có kỷ niệm mặn nồng vào ban đêm với vợ tôi? Lại đúng ngày sinh của cô ấy, tức là chỉ cách ngày chúng tôi kết hôn có tầm 1 tháng!

Vợ không hề biết tôi đã đọc được tin nhắn. Tôi chưa rõ nên xử lý chuyện này như thế nào. Chủ nhân của tin nhắn kia là ai? Anh ta với vợ tôi có quan hệ tới mức nào? Và việc cô ấy phản bội tôi ngay trước thời điểm kết hôn khiến tôi không tài nào chịu nổi. Liệu đứa con của chúng tôi bây giờ, có khi nào, lại là con người khác hay không?

Vì sao đàn ông ngoại tình?

Vì “mỡ đến miệng mèo”, vì lòng kiêu hãnh, vì ham vui... Đó chỉ là vài lí do tiêu biểu trong vô vàn điều khiến đàn ông phụ rẫy vợ con.


1. Bởi vì... tiện

Tất nhiên phụ nữ cũng ngoại tình, nhưng tỉ lệ phe tóc dài ngoại tình chỉ vì “mỡ đến miệng mèo” không nhiều bằng cánh mày râu. Đã từng có nghiên cứu chỉ ra, khi được người thứ ba chủ động tiếp cận, đàn ông thường dễ xiêu lòng, không nỡ từ chối cơ hội trời ban.

2. Ngoại tình để củng cố lòng kiêu hãnh

Đã yên bề gia thất không có nghĩa là đàn ông không còn muốn được mến mộ bởi các quý cô khác. Lòng kiêu hãnh của anh ta sẽ tăng lên gấp bội nếu vẫn có thể khiến người phụ nữ khác đổ liêu xiêu. Dù đã cưới vợ, bản tính muốn “đi săn” ở một số đức ông chồng vẫn chưa mất hẳn, nhất là với những người coi việc chinh phục trái tim phụ nữ là một chiến tích, lập càng được nhiều chiến tích càng thỏa mãn tính hiếu chiến, tham lam của anh ta.

3. Ngoại tình mang lại sự hồi hộp, mới lạ và vui vẻ

Nghe có vẻ rất đau lòng nhưng đó là sự thật. Đôi khi người đầu ấp tay gối lại đang tâm đi phản bội, xé nát tim gan bạn, chỉ vì anh ta ích kỷ, muốn vui vẻ cho riêng mình. Không hẳn quá say mê người thứ ba, không hẳn vì cuộc hôn nhân hiện tại quá nhàm chán, căng thẳng, đơn giản chỉ vì gã thích thú cảm giác phiêu lưu khi lén lút hẹn hò, cảm giác mới mẻ khi thỉnh thoảng ăn phở thay cơm.

4. Vì người vợ đã quá thỏa mãn

Sau một thời gian sống bên nhau, mọi thứ đi vào quỹ đạo, người vợ thấy hài lòng với những gì mình đang có. Bởi quá hài lòng về bản thân, cô chẳng màng để ý tới việc thay đổi ngoại hình, sắm những bộ cánh hợp mốt và hợp dáng, chăm sóc da dẻ, để kiểu tóc trẻ trung. Bởi quá hài lòng về cuộc sống gia đình với những đứa trẻ và bữa cơm nhà đều đặn, cô quên mất những gia vị tình yêu như một chút ghen tuông, một chút nũng nịu, dịu dàng, thậm chí một chút cãi vã, để làm phong phú thêm nhịp sống hôn nhân.

Ở bên một cô vợ quá thỏa mãn về mọi thứ, đàn ông đôi khi thấy nhàm chán, họ không còn phải cố gắng làm điều gì để mang lại hạnh phúc cho vợ, ngược lại nửa kia cũng quá lười biếng, không mang lại chút cảm xúc mới mẻ nào cho họ. Đó là lí do tại sao cuộc hôn nhân trông có vẻ rất hạnh phúc nhưng đàn ông vẫn tham lam ngoại tình.

5. Thiếu hàn huyên tâm sự

Đến một giai đoạn khi cả hai bỗng cảm thấy vô cùng khó khăn trong việc giao tiếp, ngoài những câu hỏi-đáp cần thiết trong ngày, mọi niềm vui nỗi buồn của mỗi người đều được giữ cho riêng mình, không tài nào tâm sự. Sự cố giao tiếp đó dần ăn mòn mối quan hệ tình cảm. Vài lần giận dữ, nghi ngờ, chán không thèm nói chuyện rồi dẫn đến vạn lần im lặng, cuối cùng là xa nhau, dù vẫn che chung một mái nhà. Lúc này ngoại tình là điều không thể tránh khỏi. Đàn ông sẽ tìm một người phụ nữ khác chịu lắng nghe họ và chịu nói cho họ nghe.

Nhật ký của người chồng bị cắm sừng

30 tuổi, tôi có vợ đẹp, con ngoan. Cuộc sống nhìn từ bề ngoài ai cũng nói chúng tôi hạnh phúc. Nào ngờ, cái sự thật phũ phàng được gói bọc tỉ mỉ bên trong cái vỏ hạnh phúc đã phá nát tất cả mọi thứ tôi có.


Tôi là một nhân viên văn phòng bình thường, cuộc sống sáng cắp xe đi chiều cắp xe về được diễn ra đều đặn. Vợ tôi là mẫu người phụ nữ hiện đại, trẻ trung, năng động, hiện đang làm trợ lý giám đốc của một công ty nước ngoài. Công việc của cô ấy lúc nào cũng bận rộn và chịu nhiều áp lực. Có lẽ vì thế mà mỗi khi về nhà cô ấy thường tỏ ra cáu bẳn, lúc nào con quấy khóc thì lại quát ầm ĩ cả nhà.

Lúc nào vợ tôi cũng kêu bận, công việc căng thẳng, chúng tôi chẳng có thời gian dành cho nhau, cũng không nói chuyện và chia sẻ với nhau như hồi mới cưới. Càng ngày tôi càng cảm giác có bức tường vô hình nào đó đang chắn giữa chúng tôi.

Và mọi chuyện mới chỉ bắt đầu.

Ngày… tháng… năm

Chủ nhật, tôi rủ vợ cho con đi công viên nhưng vợ nói cần phải hoàn thành nốt cái dự án đang dang dở. Thế là hai bố con dắt díu nhau đi mà không có mẹ. Con gái thì khỏi phải nói nó vui như thế nào, nhìn thấy cái gì cũng chỉ trỏ rồi líu lô. Đến lúc hai bố con về nhà thì cũng đã xế chiều.

Vào nhà, tôi không thấy vợ đâu cả. Nhưng cái laptop vẫn mở và cái điện thoại vẫn để đấy. Chắc vợ đang đi tắm hoặc vệ sinh gì đấy. Thấy cái điện thoại nhấp nháy, tôi định mặc kệ nhưng tự dưng lại thấy tò mò. Nhấc điện thoại lên, trượt sang ngang để đọc tin nhắn nhưng điện thoại cài mật khẩu. Tôi lấy làm lạ lắm. Vợ trước giờ có bao giờ bí hiểm kiểu này đâu. Bao nhiêu suy nghĩ chạy qua trong đầu. Tôi đặt điện thoại xuống rồi tập trung vào cái laptop trên bàn. Vợ còn chưa log out tài khoản facebook nữa. Tôi biết mình làm vậy là không đúng nhưng gần đây vợ thay đổi nhiều quá. Tự nhiên tôi thấy khoảng cách giữa chúng tôi ngày càng xa. Tay tôi bấm chuột vô thức, sự tò mò, lo lắng lởn vởn trong đầu.

Cũng chẳng có gì đáng chú ý ngoài mấy tin nhắn tán gẫu của đàn bà với nhau. Mắt tôi dừng lại ở phần inbox. Một đoạn hội thoại sáng nay giữa vợ và cái tài khoản tên là "Vô Tình". Tôi định vào xem chi tiết thì nghe tiếng mở cửa nhà tắm. Tôi vội thoát ra rồi đứng lên như chưa có chuyện gì.

Ngày… tháng… năm

Hôm nay, vợ đi làm nhưng ăn mặc khá diện và trang điểm đậm, tâm trạng hân hoan đến lạ. “Em phải đi tiếp đón đối tác!”, nói rồi vợ quay gót tiến ra cửa và không nói thêm với tôi bất cứ câu nào, cũng không để tôi kịp trả lời.

Tôi lao vào phòng lôi cái laptop của vợ ra rồi login facebook nhưng không được. Sự hoài nghi lại một lần nữa bùng lên. Tôi chợt nảy ra một ý định. Tôi bê laptop ra chỗ thằng bạn nhờ nó khôi phục lại. Rất may, cậu bạn làm IT đã không làm tôi thất vọng.

Mở máy ra, tôi click vào đoạn hội thoại nọ, đọc đoạn chat mà tôi lặng người đi:

- Vô Tình: Em thấy anh có cừ không?

- Bích Hạnh (tên vợ tôi): Ủa ôi! Quá cừ ấy, chả bù cho thằng chồng em. Nó cứ khù khờ trong mọi thứ. Kể cả khoản đấy.

- Vô Tình: thế nên em mới tìm đến anh phải không? 

- Bích Hạnh: em chán nó lắm rồi, ở với nó cứ như ở với khúc gỗ ấy.

Còn nhiều nữa nhưng tôi không đọc hết, sự giận dữ, cơn thịnh nộ dâng lên. Vợ gọi tôi là "nó". Kinh khủng hơn nữa là bọn chúng đã ngủ với nhau rồi lại ghẹo nhau trên mạng. Hai hàm răng tôi va vào nhau. Gập máy lại, tôi chỉ muốn lao đến công ty lôi con vợ vô liêm sỉ về rồi dạy cho nó một bài học.

Cả ngày hôm ấy, cái đoạn chat giữa vợ và nhân tình cứ hiện rõ mồn một khiến tôi không thể bình tĩnh nổi. Tôi vẫn nghĩ nó không phải sự thật. Khó tin quá!

Đó là ngày bắt đầu cuộc sống không còn bình lặng của tôi, những ngày sống trong đau đớn, tủi nhục mà không biết chia sẻ cùng ai.

Ngày… tháng… năm

Không khí gia đình trở nên thật ngột ngạt, khó thở, tôi cố nuốt mấy miếng cơm dù chẳng cảm nhận nổi hương vị của nó. Hơn một lần tôi đã suy nghĩ rằng nếu vợ chịu nhận lỗi thì tôi sẽ cố gắng gạt bỏ hờn ghen ích kỉ để mở lòng tha thứ. Tôi muốn con gái có một gia đình trọn vẹn. Cho dù đã có một vết nhơ không sao xoá sạch. Tôi vẫn muốn giữ lại mọi thứ cho dù tay tôi yếu ớt không sao giữ nổi.

Ngày… tháng… năm

Chủ nhật, trời âm u nên chẳng thích hợp cho buổi đi chơi ngoài trời. Vợ tôi dù là ngày nghỉ cũng vẫn đi đi về về như ngày thường. Và tôi cũng không quan tâm, đúng ra là tôi mặc kệ. Càng quan tâm tôi sợ mình càng tổn thương.

Đang lim dim ngủ thì tôi giật mình bởi tiếng chuông điện thoại. Quân đồng nghiệp của tôi gọi và ngập ngừng thông báo nhìn thấy vợ đang đi cùng một gã nào thân mật lắm, ở khách sạn Hừng Đông.

Tim tôi bỗng thót lên, đau nhức, tai ù đi. Tôi như đứng hình giữa nhà. Như thể ai vừa hất vào mặt mình xô nước đá.

Tôi dắt xe máy, phóng như điên ra đường, trời bắt đầu mưa lâm thâm. Gió hất những hạt mưa lạnh vào mắt vào má khiến tôi đau rát. Tôi mặc kệ, cứ lao trong dòng xe vô tận.

Dừng chân ở cổng cái khách sạn, tôi ngồi ở một quán trà đá, chăm chú nhìn vào tòa nhà cao vút. Chẳng biết vợ tôi đang ở cái xó xỉnh nào của toà nhà này. Tôi gọi một cốc nước lạnh. Làm một hơi hết sạch.

Gần hai tiếng sau thì vợ tôi trở ra, trời đã ngớt mưa nên hai người đó vẫn thong thả sải bước đến chiếc ô tô sáng loáng. Tự dưng trong lòng dấy lên một cảm giác chua xót. Tôi lao sang bên đường, đứng ngay trước mặt hai người. Vợ tôi mặt mày tái mét. Miệng lập bập: “Sao... Sao anh lại ở đây?”.

Tôi cố làm vẻ bình tĩnh dù bàn tay đang nắm cái chìa khoá xe tới mức sắp vỡ vụn. Tôi gằn từng chữ một: “Đến đón em!”

Tôi đi ra xe trước, vợ cập rập theo sau. Trên xe, cả hai đều im lặng. Vợ tôi ngồi cách xa cả mét, không dám nhúc nhích.

Về đến nhà, vợ tôi quỳ xuống, nước mắt lã chã. Tôi ngồi trên ghế. Mắt nóng rực. Tự dưng cô ấy ôm chân tôi khóc rưng rức.

“Anh ơi! Em trót dại. Anh đánh em đi! Anh đừng có như thế nữa. Em sợ lắm.”

Tôi cười... chát đắng. Cô ta cúi mặt xuống chờ đợi. Tôi đạp đổ lọ hoa trên bàn. Âm thanh vang lên chát chúa, tôi vào phòng đóng cửa nằm phịch xuống giường.

Tôi nhắm mắt hàng nghìn lần. Chỉ cầu mong khi mở mắt tất cả trở về như cũ. Những điều tồi tệ kia chỉ là giấc mộng. Cho dù cơn ác mộng kéo dài cũng được. Nhưng, sự thật vẫn là sự thật. Tôi đã bị cắm sừng.

Ngày… tháng… năm

Một buổi chiều như bao buổi chiều khác, tôi dắt xe ra khỏi cơ quan, hoà vào dòng người tấp nập ngược xuôi. Tâm trạng nặng nề, tôi chỉ muốn được giải thoát tất cả cho nhẹ đầu. Nhưng tôi nhất định không bao giờ rời xa con gái. Nó là niềm tin yêu, là cuộc sống của tôi. Tôi muốn con gái có một gia đình trọn vẹn. Nghĩ đến việc tôi và vợ ly hôn, con gái đi theo mẹ là tôi lại thấy đau đớn. Nhưng tôi không biết phải làm thế nào để con bé không bị tổn thương?

Nghiệm thu công trình, chồng tôi "nghiệm thu" cả cái bầu của con gái chủ nhà

Chủ nhật tuần trước, chồng tôi về nhà thông báo công trình đã hoàn thành và bàn giao cho bà chủ nhà. Thế nhưng nhìn nét mặt lo âu, căng thẳng, đứng ngồi không yên của chồng, tôi biết có chuyện gì đó đã xảy ra nhưng anh đang giấu tôi.

Sau 10 năm miệt mài phấn đấu, chồng tôi từ một kỹ sư xây dựng còn bỡ ngỡ với công việc, giờ đã vững vàng ở vị trí trưởng phòng kỹ thuật của công ty khi bước vào tuổi 34.

Ơn Trời, từ ngày nhận chức, công ty của anh lúc nào cũng có việc, các công trình cứ nối đầu theo nhau tìm đến, vì vậy lương thưởng cũng ngày một khá lên.

Uy tín của công ty đã vượt ra khỏi phạm vi thành phố, rất nhiều đối tác ở cả hai miền Nam, Bắc tìm đến ký hợp đồng.

Chịu trách nhiệm về kỹ thuật nên chồng tôi bận rộn lắm, thời gian anh dành theo những công trình ngày càng tỷ lệ nghịch với thời gian dành cho gia đình.

Hiểu những vất vả ấy của chồng, nên mọi việc trong nhà từ chăm sóc con cái, thăm hỏi nội ngoại đôi bên đến ma chay hiếu hỉ, tôi đều tự mình lụi cụi làm.

Để bù lại những thiệt thòi ấy cho tôi, mỗi dịp về nhà, chồng tôi lại vun vén làm hết những việc cần đến bàn tay của người đàn ông. Những ngày anh về nhà là gia đình tôi vui như tết, hết tổ chức ăn uống lại đèo chở nhau đi chơi, thăm thú chỗ nọ chỗ kia.

Dù xa nhau thường xuyên nhưng hầu như ngày nào chồng tôi cũng điện thoại về, hỏi han vợ con, trò chuyện về công việc, cuộc sống của anh hay dặn dò tôi việc này, việc kia...

Có những cuộc gọi, anh chỉ nói vỏn vẹn mấy câu “bố nhớ hai mẹ con lắm”, làm tôi rưng rưng nước mắt.

Những tưởng hạnh phúc sẽ luôn đồng hành trong ngôi nhà nhỏ của chúng tôi, nào ngờ sóng gió ập đến.

Cách đây gần một năm, công ty của chồng tôi nhận được hợp đồng thiết kế, xây dựng một ngôi biệt thự lớn cho một bà chủ giàu có ở một tỉnh miền núi phía Bắc.

Chồng tôi lại là người chỉ huy công trình, nhưng không như mọi lần, lần này anh nhận công trình mà đi biền biệt, có khi cả tháng mới ghé về thăm mấy mẹ con tôi, ngay cả điện thoại gọi về cũng thưa thớt hẳn.

Những lần thi thoảng anh về nhà, bằng linh cảm của người phụ nữ, tôi nhận thấy những thay đổi của chồng mình, từ chuyện âu yếm, tình cảm với các con, đến chuyện quan hệ kém mặn mà, nhạt nhẽo với vợ.

Chủ nhật tuần trước, chồng tôi về nhà thông báo công trình đã hoàn thành và bàn giao cho bà chủ nhà. Thế nhưng nhìn nét mặt lo âu, căng thẳng, đứng ngồi không yên của chồng, tôi biết có chuyện gì đó đã xảy ra nhưng anh đang giấu tôi.

Thế rồi đêm ấy, chồng tôi ấp úng thú nhận với vợ rằng trong thời gian làm công trình biệt thự ấy, do không kìm chế được nên anh đã quan hệ với con gái bà chủ nhà, và giờ cô ấy đã có thai. Anh đang bối rối lắm vì thực lòng chưa bao giờ muốn bỏ vợ con, nhưng cũng không biết làm cách nào khi “lỡ” có tình cảm với cô gái kia và cũng không muốn cô ta bỏ đi cái thai đang tượng hình...

3 lần bắt gặp vợ nhắn tin tình cảm với người khác

Tò mò mình mở ra xem thì thấy một số tin nhắn của vợ viết cho một người với lời lẽ thương yêu nhớ nhung, sợ mất nhau và câu cuối là “em đang ở nhà anh”.

Mình có cô vợ xinh và hai đứa con thật dễ thương 7 và 10 tuổi. Gia đình mình đang định cư tại Mỹ. Mình là kỹ sư điện, lương khá. Vợ mình có bằng chuyên về công nghệ thông tin nhưng không thích làm ngành đấy mà chọn làm về chăm sóc sắc đẹp và làm móng.

Vợ rất thích làm đẹp, có khi bỏ cả vài giờ để trang điểm nhưng không vì vậy mà bỏ lơ con cái chồng con. Cô ấy có tài nấu ăn rất khéo và rất ngon. Mình không biết làm thức ăn mà chỉ biết nấu cơm, rán trứng, luộc mì, nên thường đảm nhiệm việc thu dọn nhà, rửa chén bát.


Nhìn vào thì thấy gia đình mình thật hạnh phúc. Có ai ngờ trong cái hạnh phúc này có nhiều cay đắng như nào. Khoảng vài năm trước, vợ say nắng một người chung chỗ làm. Mình không rõ họ quen biết bao lâu và đi đến mức độ nào. Mình tình cờ phát hiện ra trong email của vợ có thư đã gửi cho ai đó với nhiều lời nói tình cảm, thân mật xưng hô vợ chồng… Mình gặng hỏi, cuối cùng vợ nhận là viết cho người làm chung chỗ làm, giỡn chơi như thế. Mình thật không tin là đùa giỡn. Mình đề nghị ly hôn thì cô ta khóc lóc, hứa là sẽ không bao giờ xảy ra chuyện như thế, hứa sẽ chấm dứt với người đó và mình xiêu lòng bỏ qua.

Tưởng mọi chuyện êm đẹp, bẵng đi hai năm sau, mình lại phát hiện cô liên lạc với ai đó bằng tin nhắn và cũng xưng hô chồng vợ ngọt như đường. Hỏi vợ thì cô nói là bạn bè thường thôi. Họ nói chuyện trêu nhau chứ không có gì. Mình tế nhị chỉ nhắc nhở là bạn bè thân hay không thân cũng phải có khoảng cách. Rồi mình cũng cho qua, xem như không có gì xảy ra bởi vì vợ cũng đi làm, về nhà nấu nướng chăm lo cho gia đình.

Thời gian trôi đi cả năm hơn. Tuần trước vợ bị ốm phải nghỉ việc xin về nhà, vậy mà đến 10h đêm cô ta lái xe đi. Mình tưởng vợ đi ra ngoài mua gì đấy rồi về mau. Đến gần 11h đêm chưa thấy về, lo quá, mình vội nhắn tin cho vợ thì nghe tiếng chuông báo nhận tin nhắn của mình ở trong phòng ngủ. Mình vào xem thì thấy cô ta để quên iPad ở nhà, trong đó hiện lên cái tin mình vừa gửi xong. Tò mò mình mở ra xem thì thấy một số tin nhắn của vợ viết cho một người với lời lẽ thương yêu nhớ nhung, rồi sợ mất nhau và câu cuối là “em đang ở nhà anh”.

Mình không tin vào mắt mình, phải đọc đến mấy lần. Hóa ra cái iPad của vợ sử dụng có liên kết với iPhone, nên tất cả tin nhắn ở iPhone của vợ đều hiện lên ở iPad. Mình định chờ vợ về sẽ hỏi cho ra lẽ nên mình gửi những tin nhắn hẹn hò của cô ta vào di động của mình. Sau khi gửi xong, mình mới biết gửi ở iPad thì tin nhắn cũng hiện lên iPhone của cô ta. Mình ngồi chờ cô ta về xem lời giải thích như nào.

Cũng như bao lần trước, cô ta đều nói là bạn bè rồi này nọ. Mình muốb chia tay thì cô ta khóc lóc, van xin. Cô ta nói là không biết sao mà cô ta lại làm như vậy nữa. Mấy ngày nay mình không yên với cô ta. Chốc chốc cô lại gọi điện thoại, khóc lóc van xin, nào là “Anh là người tốt với em nhất. Anh không nói nhiều, không biểu hiện. Những gì em thích dù ngoài miệng anh bảo là không cho nhưng hôm sau lại thấy mang về rồi”.

Mình thật sự không muốn chia tay như vậy nhưng mình cũng không muốn bị cắm sừng hoặc đổ vỏ ốc cho kẻ khác (bọn mình định có thêm một nhóc nữa). Đã 3 lần mình bắt gặp tin nhắn tình cảm của vợ với người khác rồi. Có lẽ là tính nào tật ấy, không thể thay đổi được. Mình bối rối quá, mong mọi người sáng suốt chỉ giùm mình nên làm như nào? Nên tha thứ hay là chia tay, thà đau một lần rồi thôi ? Mấy hôm nay mình cũng đang tham vấn với vài luật sư để xem nếu đến nước ly dị thì con cái như thế nào, chăm sóc, trợ cấp con ra sao. Quá mệt mỏi. Xin mọi người cho ý kiến. Cảm ơn.

Sự trả thù dại dột của người đàn bà có chồng ngoại tình

Bố cô là kẻ trăng hoa nhưng mẹ nhất định không ly hôn bằng mọi giá để... trả thù. Giờ mẹ cũng khuyên cô lập lại "kịch bản" cũ này với con rể.


Mai sinh ra và lớn lên trong một gia đình không bình thường. Khi bắt đầu nhận biết, Mai thấy bố mẹ tuy vẫn là vợ chồng nhưng lại không sống cùng nhà. Bố ở một nơi, Mai ở với mẹ một nơi, lúc nào thích thì đến ở với bố, chán lại về với mẹ. 

Lớn hơn chút nữa, Mai biết rằng bố mẹ mình trước kia yêu nhau thắm thiết, đồng cam cộng khổ, rồi bố Mai có tí chức, tí tiền sinh ra bồ bịch. Mẹ Mai kiên quyết không ly dị nên bố dù có rất nhiều bồ rồi cô nào cũng bỏ, vì ai dám phạm luật để lấy một ông đang có vợ. 

Khi Mai bắt đầu có người yêu thì bố Mai sau thời gian dài mệt mỏi vì “lãng du” với các mối tình và thuyết phục vợ ly dị không thành, đã đề nghị với mẹ Mai được quay về nhà sống chung. Tất nhiên là mẹ Mai chỉ đợi đến giờ phút này để… kiên quyết không đồng ý. Thậm chí, cả khi bố Mai bị tai biến, bà cũng chỉ đón về nhà một thời gian để chăm sóc. Sau khi bố Mai bình phục, bà lại mời ông chồng ra khỏi nhà. 

“Đó là cách trả thù đau đớn nhất đấy con ạ. Ông ta đáng phải đối xử như thế vì những đau khổ ông ta đã gây ra cho mẹ” - mẹ Mai nói với cô như thế và cô thấy rằng mẹ mình đúng. Mai tự nhủ sau này kết hôn, nếu gặp chuyện như vậy, cô cũng sẽ xử sự như mẹ. 

Rồi Mai lấy chồng. Không may cuộc hôn nhân của Mai cũng không hạnh phúc. Chồng Mai ngay từ khi đang yêu đã bỗng dưng bỏ Mai đi yêu người khác một thời gian, rồi quay lại tiếp tục yêu Mai và cưới. Cưới nhau về, sinh con được một thời gian thì Mai phát hiện chồng mình vẫn thường xuyên gặp gỡ người phụ nữ mà anh ta đã từng bỏ bẵng Mai một thời gian để yêu trước đây. 
Quan hệ của chồng Mai với người phụ nữ đó không đơn giản là bạn. Họ nói chuyện với nhau hàng ngày, hẹn đón đi ăn, đi cà phê, nói chuyện riêng của hai người cho nhau nghe và đương nhiên có cả nói chuyện sex. 

Ra ngoài là thế, còn về đến nhà chồng Mai hạn chế tối đa việc gần gũi vợ, từ chuyện tiền nong chi tiêu cho con cũng như chuyện ái ân vợ chồng. Làm công ty nước ngoài, lương tháng gần hai nghìn đô nhưng mỗi tháng anh ta chỉ đưa cho Mai 2 triệu tiền ăn và thi thoảng mua cho con hộp sữa. Đi nghỉ mát, cả nhà thuê một căn hộ thì chồng Mai ngủ riêng một phòng. Tối đến, Mai chạy sang nằm với chồng thì anh ta giả vờ ngủ say, không quan tâm gì đến vợ…

Buồn bã, Mai về tâm sự với mẹ. Mẹ cô khuyên con gái mình hãy cứ mặc kệ mà sống, vì theo suy nghĩ của bà thì “vợ chồng bỏ nhau, con cái mất cha, mất mẹ cũng chẳng hay ho gì, vả lại mình từ bỏ hóa ra mình công nhận thua để cho chúng nó hỉ hả đến với nhau ư”. 

Dù nghĩ rằng lời khuyên của mẹ là đúng nhưng không hiểu sao trong Mai vẫn lờ mờ một suy nghĩ rằng cô đang xử sự dại dột. Bởi, cuộc đời của Mai còn rất dài, chẳng nhẽ chỉ vì muốn cuối đời được hả hê rằng đã trả thù chồng thành công giống mẹ, mà cô phải hy sinh cả đời mình?

Trót làm tình cũ có bầu, anh đành bỏ tôi ra đi

“Tháng sau anh cưới” – Câu nói làm tim tôi đau thắt như có hàng trăm vết dao cứa. Anh ôm tôi khóc rất nhiều, anh luôn miệng xin lỗi.

Tôi và anh quen nhau trong một lần đi công tác. Chúng tôi hợp nhau và tâm sự cùng nhau rất nhiều. Anh kể tôi nghe về người anh đang yêu ba năm, cô ấy lớn hơn tôi hai tuổi. Anh luôn bên tôi vào cuối tuần và cả ngày lễ, dường như tất cả thời gian rảnh của mình, anh đều dành cho tôi. Với tính vui vẻ và cực kỳ ga lăng, trái tim tôi đã rung động nhưng cả tôi và anh không ai nói ra.

Chúng tôi cứ bên nhau suốt 8 tháng thì anh và bạn gái chia tay vì lý do anh hết yêu từ trước khi gặp tôi nhưng cô ấy không chịu dứt. Chúng tôi đến với nhau một tuần sau đó. Anh luôn quan tâm và yêu tôi rất nhiều. Khoảng thời gian ấy tưởng chừng như tôi là người phụ nữ hạnh phúc nhất trên đời, bên anh cuộc sống tôi tràn ngập tiếng cười. 5 tháng yêu nhau, chúng tôi về ra mắt gia đình. Cả hai gia đình rất hài lòng và mong có cháu vì chúng tôi cũng đã lớn.

Thế nhưng, ngày ấy cũng đến, cô ấy đến tìm anh và nói anh phải có trách nhiệm với đứa bé, khi cô ấy phát hiện ra thì đứa bé cũng 6 tháng. Tôi thật sự sốc và khóc ròng mấy đêm liền, anh cũng không hơn tôi là mấy, anh luôn dằn vặt và mệt mỏi. Tôi đến bên anh hỏi han anh, tôi không dằn vặt anh chuyện quá khứ, tôi muốn biết anh tính sao về chuyện đó. Anh khóc và nói không còn yêu họ, anh bế tắc không biết làm sao, chỉ mong tôi luôn bên anh cùng anh vượt qua thời gian này.


Một phút lỡ lầm...

Anh nói với tôi đi gặp cô ấy để giải quyết, tôi vui vẻ nhận lời nhưng lòng đau lắm. Thật lòng tôi yêu anh rất nhiều, không muốn mất anh đâu. Gia đình anh biết chuyện, bố mẹ anh rất giận và không nhận. Cô ấy chửi anh và gia đình anh thậm tệ, cô ấy đòi sống chết và bỏ đứa bé nếu anh không cưới.

“Tháng sau anh cưới” – Câu nói làm tim tôi đau thắt như có hàng trăm vết dao cứa vào. Anh ôm tôi khóc rất nhiều, anh luôn miệng xin lỗi và cầu xin tôi tha thứ, anh phải có trách nhiệm với họ, thương con, thương ba mẹ và sợ gia đình mất mặt nên anh quyết định cưới. Tôi suy sụp rất nhiều, cả ngày chỉ nhớ đến anh rồi lại khóc, tôi không còn tâm trí làm việc gì nữa.

Và rồi cô ấy về làm vợ anh. Cuộc sống anh thế nào tôi không hề hay biết, anh vẫn hay nhắn tin thương nhớ tôi. Công ty có lịch chuyển công tác anh đi nước ngoài vài năm, không cần suy nghĩ anh đồng ý đi để vợ ở nhà với gia đình nội.

Anh đã đi được hai tuần nhưng vẫn giữ liên lạc với tôi, biết là anh có gia đình nhưng vì yêu anh quá nhiều nên tôi vẫn nói chuyện với anh hàng ngày. Anh nói không muốn đi, không muốn xa tôi và gia đình nhưng vì không còn tình cảm nên không muốn gặp mặt cô ấy. Anh xin tôi hãy hiểu và thông cảm cho anh. Anh luôn nói tôi đợi anh và anh chỉ yêu tôi thôi. Tôi nhớ anh và vẫn yêu anh nhiều lắm. Giờ tôi phải làm sao?

Rơi vào bẫy tình vì muốn trả thù chồng

Chị không ngờ chính gã trưởng phòng "vạch mặt" chồng chị "ngoại tình" lại là "nhân vật chính" của bi kịch đó.


Gia đình chị êm ấm, có người hỏi có bí quyết gì không, chị cười: “Có đấy, giữ chồng là không cần phải giữ gì cả”. Chị thêm, một cách hài hước: “Tất cả mọi thứ của mình giờ thuộc về chồng hết rồi thì anh ấy phải giữ chứ”. 

Về phần anh, anh yêu vợ con theo cái cách của mình, trầm tĩnh và ít biểu lộ. Chưa bao giờ anh chị gặp xung đột về chuyện tiền nong hoặc chi tiêu cả. Và, gần chục năm cưới nhau, chưa hề có bóng mây u ám nào phủ lên cuộc hôn nhân của họ.

Gần đây, thứ bảy nào anh cũng đi suốt ngày, nghiêm trọng hơn, cái quỹ gia đình không thấy anh bổ sung gì cả. Người đàn ông tên X. cùng cơ quan chị nói nhỏ với chị: Chồng chị đang phải lòng một bà góa và dành cho bà ta các ngày thứ bảy, cung cấp tiền nong nữa.

Người đàn ông tên X. chính là người đã một thời gian theo đuổi, tán tỉnh chị, đến lúc anh ta ôm lấy chị thì chị đẩy anh ta ra: “Tôi muốn công khai việc này và phải báo cho vợ anh biết tình cảm của chúng ta”. 

Anh ta chết khiếp vì cô vợ của anh ta cực kỳ đáo để, có lần cô đến tận nhà chồng của người mà cô ta nghi có quan hệ với chồng mình, bảo ông bố chồng: “Ông có con dâu lăng loàn thì phải dạy, đừng quyến rũ chồng tôi nữa”. Ông già lên cơn nhồi máu cơ tim suýt chết.

Giờ thì anh ta cùng phe với chị. Thứ bảy, hai người theo chân chồng chị đến một ngôi nhà ngoại ô và chứng kiến anh chơi với đứa con của “bà góa”, một thiếu phụ chưa đầy 30 tuổi, sở hữu khuôn mặt xinh đẹp và một cơ thể cực kỳ hấp dẫn. Chị bàng hoàng dường như ngất xỉu, anh ta tranh thủ cơ hội đỡ lấy chị, an ủi, vuốt ve. 

Chị tức giận chồng và làm dịu nỗi đắng cay bị phản bội với người đàn ông đang bên cạnh chị, làm chị thỏa mãn nỗi hận chồng. Chị biến gã đưa tin thành tình nhân của chị mà chẳng ân hận gì, chỉ chua chát nghĩ không ngờ cái vế sau đùa cợt “của chồng thì chồng phải giữ” nó lại ứng vào chị nhanh đến thế. Từ đó, cứ thứ bảy anh đến nhà bồ thì chị lại đi chơi với tình nhân.

Một tối, anh bảo chị: “Anh có chuyện muốn nói với em”. Chị gắt: “Biết rồi, viết đơn ly hôn đi, tôi ký”. 

Anh ngạc nhiên: “Làm gì đến mức đó, để anh kể em nghe. Người phụ nữ đó là bà chị họ của anh, lấy phải người chồng vũ phu hay ghen tuông, đã phải ly hôn mà vẫn không yên, cực chẳng đã mẹ con chị phải rời quê về thành phố tìm chỗ nương náu. Chị đi xin việc, gặp phải một tay trưởng phòng đĩ bợm, gã hứa sẽ nhận chị vào làm rồi tống tiền, tống tình chị. Tiền hết, không có việc làm, đành nhờ bố anh giúp đỡ. 

Ông cụ gọi anh về quê và giao cho anh việc này. Bởi vì việc riêng của gia đình anh nên anh không muốn cho em biết. Khi có sự xuất hiện của anh thì tên kia không dám bén mảng đến chỗ chị nữa. Giờ thì mọi việc đã ổn, anh muốn mai thứ bảy hai vợ chồng đến chơi với chị ấy. Anh cũng giúp chị ấy một số tiền, có lẽ cũng phải lâu dài chị ấy mới trả được...”.

Chị hoảng hốt: “Cái tên trưởng phòng mà anh nhắc đến ấy, có phải là tay X. cơ quan em?”. Anh gật đầu xác nhận: “Anh cũng không muốn nói ra làm gì, trông thấy anh là nó ngượng mặt rồi”. 

Chị muốn ngất đi như lần trông thấy anh ở nhà mẹ con “bà góa”, nhưng lần này thì tiếc là không ngất được.

Phát hiện Chồng ” tòm tem” với thư ký nhờ facebook

Duyên không ngờ cô lại tìm ra được dấu vết ngoại tình của chồng từ chính chiếc váy ngủ cô được tặng và chiếc cô thư ký của chồng mặc chụp đăng trên facebook.

Duyên soi rất kỹ bức hình trên facebook, cô thư ký trẻ của chồng trong chiếc váy ngủ màu đỏ ren trễ ngực kiểu dáng giống hệt chiếc màu hồng mà Thân mua cho cô. Duyên có thể tạm cho qua với suy nghĩ có vài thương hiệu nổi tiếng giống nhau là chuyện bình thường. Nhưng khi nhìn thấy bàn tay của người đàn ông giấu mặt ôm ngang vai cô ta thì Duyên đã biết kẻ bỏ tiền mua chiếc váy chắc chắn là chồng mình.


Vốn là người phụ nữ truyền thống, căm ghét chuyện đàn ông đàn bà ngoại tình, nhưng lại lấy được ông chồng hào hoa lắm tiền, bởi vậy Duyên luôn xù lông lên với những kẻ nhòm ngó chồng mình. Thời gian đầu mới kết hôn, Thân – chồng cô, cũng thường la cà với mấy em trẻ đẹp, bao gồm cả các em thực tập sinh tại công ty anh theo kiểu mỡ đến miệng mèo lẽ nào mèo tha. Cho đến một lần Duyên khệ nệ bụng bầu vượt mặt bắt quả tang chồng và cô sinh viên mặt non choẹt đang tư tình trong khách sạn, nhân tình không phải dạng vừa khi đẩy Duyên ngã vào cạnh bàn dẫn đến chấn động mạnh, đứa con thứ hai sinh non khi mới được hơn 7 tháng. Sau vụ thoát chết khiếp vía của vợ và con, Thân ân hận và hứa sẽ không bao giờ phản bội vợ nữa, thậm chí anh còn thề độc để tăng thêm phần quả quyết cho lời hứa của mình.

Một lần mất mười lần ngờ, Duyên đã không còn tin tưởng hoàn toàn chồng. Cô vẫn âm thầm do thám mọi hoạt động của Thân bằng tai mắt quanh anh. Quả thật Thân đã thay đổi rất nhiều, anh luôn cố gắng hoàn thành công việc sớm nhất để về với vợ con và luôn quan tâm chiều chuộng hết mức. Nhưng cứ mỗi lần nhìn đứa con trai vì bố mà sinh non, phải nằm lồng kính suốt một thời gian dài và đau ốm liên miên dù đã sắp vào lớp một, thi thoảng Duyên vẫn chì chiết và răn đe chồng chuyện cũ.

Dạo gần đây, đứa con gái lớn 13 tuổi của vợ chồng Duyên thường xuyên chểnh mảng học hành, suốt ngày cắm đầu tham gia vào Fanclub các thần tượng âm nhạc Hàn Quốc và mê mải với facebook. Mặc dù con gái vẫn rất ngoan và nghe lời nhưng qua báo chí và bạn bè, Duyên biết lứa tuổi 9x, 10x đa phần đều thể hiện mặt trái của mình trên mạng xã hội. Để tìm hiểu về thế giới riêng của con, Duyên quyết định cũng lập một tài khoản facebook để kết bạn và theo dõi con. Trở thành bạn với con một thời gian Duyên rất vui vì không có kết quả xấu nào từ con, nhưng điều cô không ngờ nhất là mình lại vô tình nhìn thấy bức ảnh gợi cảm của Thu – cô thư ký của chồng, đăng trên trang cá nhân.


Duyên soi rất kỹ bức hình trên facebook, cô thư ký trẻ của chồng trong chiếc váy ngủ màu đỏ ren trễ ngực kiểu dáng giống hệt chiếc màu hồng Thân mua cho cô (Ảnh minh họa).

Trái với hình tượng khô khan trong bộ đồ công sở già nua cộng thêm cặp kính tri thức khiến Thu trông kém sắc, bức ảnh của Thu đập vào mắt Duyên với bộ váy ngủ đỏ ren pha lụa, khuôn mặt vừa nháy mắt, vừa cắn môi trông Thu rất gợi tình. Duyên chết lặng khi nhìn thấy bộ dạng của Thu cùng chiếc váy ngủ và thời gian đăng ảnh trùng với kỷ niệm 15 năm ngày cưới của Duyên vào tháng trước. Hôm đó Thân đã mua tặng cô chiếc váy ngủ hồng để hai vợ chồng vui vẻ. Sự ngờ vực trong Duyên chỉ mới trỗi dậy khi cô nhận ra sự trùng hợp kỳ lạ của hai chiếc váy ngủ. Nhưng khi nhìn thấy bàn tay của người đàn ông giấu mặt ôm ngang vai cô ta thì Duyên đã biết kẻ bỏ tiền mua chiếc váy chắc chắn là chồng mình.

Chiếc đồng hồ trên bàn tay người đàn ông trong ảnh chính là chiếc đồng hồ Duyên tặng chồng vào kỳ nghỉ hè năm ngoái. Bản thân chiếc đồng hồ sẽ không có gì đặc biệt nếu được đeo vào một bàn tay khác, vì sẽ không ai chú ý đến đến chữ D nhỏ xíu được khắc chìm ở bên cạnh viền bạc của mặt đồng hồ. Nhưng với gu thẩm mỹ của Thân trong việc chọn kiểu dáng và màu sắc váy ngủ, rồi chính chiếc đồng hồ cô tỉ mỉ chọn bằng tình yêu của mình và bàn tay anh – người chồng, người cha của các con cô trong hơn hơn 3 năm yêu và 15 năm chung sống thì Duyên không bao giờ có thể nhầm lẫn. Cô xem rất kỹ facebook của Thu và đều nhận ra “một nửa” của cô ta – người đàn ông luôn chỉ thấy một chút vai, lưng, tay và ngực là người chồng đầu gối tay ấp của mình.


Lưu lại bức ảnh và cố nén cơn giận, Duyên ngấm ngầm nhận định và quan sát hành vi của gã chồng phản bội và thư ký của anh ta. Sau khi mua chuộc tài xế của chồng bằng một số tiền lớn để có được lịch trình di chuyển của Thân, Duyên khá bất ngờ khi biết Thân không đến nhà thư ký và cũng không đến khách sạn bao giờ. Thu là thư ký Thân mới tuyển hơn 2 tháng và đã qua được vòng loại của Duyên, lần đầu gặp cô ta Thu đã ưng vì cô ta trông khá ngoan ngoãn, đứng đắn, nhưng sự thật chứng minh Duyên đã sai từ phút ban đầu. Duyên sàng lọc mọi thông tin có được và đưa ra kết luận họ chỉ mới bắt đầu quan hệ và địa điểm thân mật có thể là trong chính phòng của Thân tại công ty. Tiếp tục mua chuộc lễ tân công ty để biết thông tin chồng mình thường bận họp xuyên trưa và sau giờ làm với Thu, Duyên đã lên kế hoạch đơn giản nhất để bắt gian.

Một ngày trong giờ nghỉ trưa, nhận được tin báo, Duyên lập tức đến công ty, lên thẳng tầng 5 phòng Giám đốc, không gian yên ắng vì mọi nhân viên hầu hết đều đã đi ăn và tranh thủ nghỉ trưa. Duyên lặng lẽ mở khóa cửa bằng chiếc chìa sơ cua đã đánh trộm từ trước và chứng kiến sự thật phơi bày trước mắt mình.

Sau khi nhìn hai kẻ gian hốt hoảng chỉnh lại trang phục, cô tát Thu và ném chiếc váy ngủ hồng mang sẵn vào mặt Thân “cho anh nốt để anh tặng nó đấy”. Lá đơn ly hôn Duyên viết vội vã và nhanh chóng, vì cô nhận ra người đàn ông như Thân sẽ mãi mãi không bao giờ thay đổi được bản tính cho dù cô cho anh bao nhiêu thời gian đi nữa.